LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 518

tay áo Lạc Việt. Đi được chừng mươi bước, đất trời bỗng rộng mở sáng rõ,
sương mù phía trước hoàn toàn biến mất.

Con đường trước mặt rực rỡ đèn đóm, người qua lại trên đường tấp nập

ồn ào, dọc hai bên đường đủ loại quầy hàng san sát, tiếng rao lanh lảnh, đèn
trong cửa hiệu sáng trưng, cửa lớn cửa nhỏ mở toang, tiếng nói cười, tiếng
chơi oẳn tù tì, tiếng chén bát va vào(2nhau vọng ra từ các căn nhà, trong tửu
lầu ngồi chật khách khứa, trên câu lan ) mỹ nhân vẫy chào.

Tiệm quan tài giữa đường không thấy bóng dáng đâu nữa, thay vào đó là

một tòa lầu lộng lẫy hai tầng, tiểu nhị ăn vận bảnh bao đứng trước cửa cười
đón khách tứ phương, có lữ khách mệt nhoài vẻ mặt vội vã vai đeo hành
trang, cũng có xe hoa ngựa kéo, còn có thư sinh cõng theo hòm sách lên
kinh ứng thí, trên chiếc cột trước cửa, treo cao tấm trướng đề "Tường Thái
khách điếm." Khúc nhạc như sáo như tiêu vấn vít trong bầu không khí phồn
hoa này khiến người ta say sưa, đắm chìm vào một mộng cảnh rực rỡ,
không bao giờ tỉnh lại nữa.

Chiêu Nguyên theo Lạc Việt đi ra giữa phố, người qua kẻ lại sượt qua

bên người nó, tựa hồ họ và nó không cùng một thế giới, nó nhìn thấy những
người ấy, nhưng những người ấy lại không nhìn thấy nó. Bọn họ không nhìn
thấy ai cả, thế giới của bọn họ chỉ có con phố sầm uất này, chỉ có bầu trời
sáng ánh trăng sao trên đầu, chỉ có an lạc thanh bình. Lạc Việt như bị một
sợi tơ dắt đi, từng bước tiến đến trước khách điếm. Có người mặc áo lụa sa
đang được gia bộc đỡ xuống khỏi xe ngựa.

Người này là ai? Là lão gia quyền thế giàu sang ngao du thiên hạ, hay

thương khách đi đường ngang qua chốn này? Nếu là thương khách, thì họ
Triệu họ Tiền, họ Tôn, hay là họ Lý?

Tiểu nhị đón khách khom mình mỉm cười, "Khách quan xin mời vào.

Bên trong có phòng thượng hạng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.