LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 58

không phải rồng bình thường đâu."

Lạc Việt chột dạ, nhưng vẫn tỏ vẻ vô tội, "Sao ạ? Con lại thấy chỉ là một

con long tinh tầm thường thôi. Sư phụ, rồng ngày nay bị bắt giết khắp nơi,
nó tránh Đông trốn Tây rất đáng thương, liệu có thể tạm thời thu nhận mấy
ngày không?

Đồ nhi đã nhận lời giúp nó một việc, đợi xong xuôi rồi, nó sẽ tự khắc ra

đi."

Hạc Cơ Tử nhắm mắt, vân vê đuôi chòm râu, "Chỉ là long tinh tầm

thường ư? Chà, dù sao con gặp được nó cũng là cơ duyên trời định, phái
chúng ta năm xưa từng nhận ân huệ của long thần, lần này coi như báo đáp
vậy. Con cứ để nó tạm lưu lại, làm cho xong việc đã nhận lời nó đi."

Lạc Việt từ thư phòng của sư phụ trở ra, rầu rĩ vì kế hoạch đã sắp đặt

đâu ra đấy có nguy cơ trở thành công cốc. Xem ra vẫn phải xuống núi tóm
một người lên làm đồ đệ cho sư phụ. Nhưng, dù cho con rồng ngốc kia
không thể thay thế tiểu sư đệ, thì đại trượng phu một lời nói ra bốn ngựa
khó đuổi, chuyện kiếm tí máu Lạc Lăng Chi hán vẫn nhất định phải làm.
Lạc Việt cũng muốn xem xem, con rồng ngốc này có phải long thần hộ
mạch thật hay không, giá như Lạc Lăng Chi đúng là người nó cần tìm, về
sau không biết còn xảy ra chuyện gì nữa? Hắn rảo bước về phòng, trong
phòng đã kê thêm một chiếc giường nữa, đủ cả chăn đệm, con rồng ngốc
đang ngồi trên cái giường mới, vò gấu tay áo bồn chồn không yên.

Thấy Lạc Việt, nó đứng bật dậy, mừng tủi như gặp lại người thân. Lạc

Việt nghiêm túc nói, "Có một tin xấu và một tin tốt. "Tin xấu là, sư phụ ta
không mắc lừa lời nói dối tinh diệu lúc nãy, người phát giác ra đệ là rồng
rồi."

Chiêu Nguyên lập tức biến sắc, mắt lộ vẻ kinh hoàng. Lạc Việt nói tiếp,

"Tin tốt là, đệ yên tâm, sư phụ và các sư thúc đều là người tốt, nhiều năm về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.