LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 116

Tất cả giang hồ nhân sĩ trong đại sảnh cùng thân binh nô bộc đứng một

bên đều biến sắc, Nam Cung phu nhân can ngăn, "An Thuận vương làm vậy
rõ ràng là kế ly gián, Lạc thiếu hiệp ngàn vạn lần đừng trúng kế."

Trước ánh mắt đầy tôn sùng ngưỡng mộ của mọi người, Lạc Việt dựng

hết tóc gáy, vừa mở miệng định nói thì lại bị Đỗ Như Uyên cướp lời, "Đêm
qua chúng tại hạ cũng khuyên như vậy, nhưng Lạc Việt vẫn khăng khăng cố
chấp, nói An Thuận vương đã chính miệng hứa hẹn, tin rằng sẽ không nuốt
lời, mà dù là kế sách thì sao chứ?"

Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Lạc Việt càng thêm phần sùng kính,

như đang nhìn một con lợn tự động trèo lên giá quay để dâng lên cho người
ta no bụng vậy. Lạc Việt càng lúc càng thấy mất tự nhiên, xưa nay hắn vẫn
ôm mộng làm đại hiệp, hy vọng có thể dùng thực lực của mình khiến người
ta tâm phục khẩu phục, vì thế vầng hào quang "vĩ đại" mà Đỗ Như Uyên vẽ
ra chụp lên người hắn khiến hắn vô cùng khó chịu. Chiêu Nguyên cũng ngỡ
ngàng, không nhịn được toan chen vào thì Lâm Tinh bên cạnh tỉnh rụi bấm
một cái vào tay nó, đồng thời nhướng nhướng mày, Chiêu Nguyên biết ý,
vội vã ngậm chặt miệng l ại .

Đám giang hồ nhân sĩ cảm động vây lấy Lạc Việt ra sức khuyên nhủ, Đỗ

Như Uyên cũng giơ một tay ấn lấy vai Lạc Việt, cảm động nói, "Huynh
xem, mọi người đều không tán thành cách làm đó của huynh, huynh phải
cân nhắc thật kỹ đi."

Lạc Việt chỉ cười khan, "Chư vị yên tâm, dù đến quân doanh của An

Thuận vương, tại hạ cũng chưa chắc bị hại kia mà."

Nam Cung phu nhân lắc đầu, "Nghe nói quốc sư Phụng Ngô đang ở

trong phủ An Thuận vương, thế nhân ai cũng biết thủ đoạn của hắn, dù Lạc
thiếu hiệp có long thần hộ thân, e rằng... Mong thiếu hiệp suy xét cho kỹ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.