LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 153

mà không gặp, nhất định không chịu bỏ qua. Chi bằng ra nói vài lời mềm
mỏng, thăm dò ý tứ bọn họ, trấn an họ rồi nói tiếp."

Sắc mặt Chu ma ma hết xanh lại trắng, mụ nghiến răng, gắng nặn ra một

nụ cười rồi vung vẩy khăn tay ra đón. Chỉ thấy ba người đứng lù lù giữa đại
sảnh, kẻ mặt ngăm đen, sát khí nặng nhất trong bọn đang cười nói vui vẻ
với mấy cô gái, một người khác đứng bên cạnh, gương mặt tuấn tú lạnh
lùng chẳng để ai vào mắt, vị tiểu ca bị Ngọc Kiều chém đứng giữa, đôi mày
cau rúm, thần sắc u ám, xem ra không phải tới đòi nợ, mà tới tìm hiểu. Chu
ma ma gắng lê đôi chân run run lại gần, gắng cười ân cần hơn nữa, nhưng
chưa kịp mở miệng chào hỏi thì vị tiểu ca đứng giữa đã lên tiếng, vẻ buồn
rầu, "Ma ma, tại hạ có việc muốn nhờ."

Chu ma ma đưa mắt lướt qua mấy thanh đao thanh kiếm giắt bên hông

ba người họ, cười gượng, "Công tử khách sáo quá, có gì căn dặn xin cứ nói
đi."

Đôi mày người kia hơi dãn ra, "Tại hạ muốn hỏi thăm một người."

Lời này vừa thốt ra, Chu ma ma thầm thở phào nhẹ nhõm, lập tức trấn

định tinh thần, chân cũng thôi run rẩy, nụ cười càng ân cần hơn, "Ai da,
được thôi được thôi, công tử muốn hỏi thăm ai? Lão thân nhất định biết là
sẽ nói, nói là nói hết."

Người kia đưa mắt nhìn quanh rồi nói, "Ma ma, nơi này đông người ồn

ào, có thể tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện không?"

Chu ma ma gật lia gật lịa, đích thân dẫn hắn vào một nhã gian trên lầu

hai, luôn miệng giục nô bộc đi pha trà. Tôn Bôn uể oải bảo Lạc Việt, "Lạc
thiếu hiệp, Tôn mỗ không theo thiếu hiệp lên đâu." Nói rồi liền đón lấy
chung rượu từ tay một cô gái, nhấp một ngụm, rồi ôm lấy một cô khác ngồi
xuống bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.