LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 176

Đỗ Như Uyên hỏi, "Lạc Việt, có câu này đệ vẫn không biết có nên nói

ra hay không, việc cha mẹ huynh qua đời trong trận Đồ Thành, đệ chỉ biết
qua loa. Hôm đó mọi người điều tra được gì trong Tử Dương trấn, đệ không
rõ lắm, nhưng đã mười mấy năm rồi, rất nhiều chuyện không thể nhận định
tùy tiện được. Ví như ngày đó, tại sao mũi nhọn đang chĩa vào cha Tôn
huynh, lại xoay sang chĩa vào cha mẹ huynh, huyết mạch hoàng tộc Hòa thị
lưu lạc bên ngoài đã hơn trăm năm, tại sao đến lúc đó phụng hoàng lại phát
hiện ra. Chuyện nào cũng còn rất nhiều nghi vấn, huynh nhất định phải bình
tĩnh, đừng vì vậy mà sinh ra tâm ma."

Lạc Việt thở dài công nhận, "Thoạt đầu ta định lẳng lặng lén về sư môn,

hỏi sư phụ về tình hình hồi đó. Nhưng bây giờ..." Hắn bất giác siết chặt nắm
tay lại.

Lạc Lăng Chi an ủi, "Hạc Cơ Tử tiền bối cùng mọi người không sao là

yên tâm rồi. Tiếp sau đây, phải tìm xem bọn họ đã đi đâu."

Thương Cảnh nói, "Chuyện này lão phu không tra được."

Lạc Việt đề nghị, "Hay là tới chỗ Hồ Lão Thất thử xem. Hy vọng sự

việc không liên lụy tới bọn họ. Quan phủ và nơi khác hẳn đã biết tin rồi."

Chiêu Nguyên lén liếc Lạc Lăng Chi, mọi người đều hiểu, "nơi khác"

chính là Thanh Huyền. Lạc Lăng Chi cau mày, "Thế này đi, Việt huynh
cùng mọi người đi nơi khác tìm, tôi về sư môn một chuyến, xem có nghe
ngóng được tin tức gì chăng."

Lâm Tinh lộ vẻ chần chừ, "Ngươi..."

Lạc Lăng Chi cười, "Yên tâm, ta thông thuộc Thanh Huyền như lòng

bàn tay, lén quay về hẳn không nhiều người phát hiện đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.