LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 196

lý mà nói, thiên đình đâu thể lơ là như vậy, lẽ nào vì môn phái của các
ngươi từng có một vị sư tổ thành tiên, đã có hai môn phái huyền đạo lớn tọa
trấn, nên thiên đình không phái thổ địa tới nữa?" Cô quay sang chọt chọt
Ứng Trạch, "Này lão rồng, lão nằm trong quả trứng vịt, cũng coi như đã ở
Thanh Sơn mấy trăm năm, có tin tức gì về sơn thần thổ địa không?"

Ứng Trạch hừ mũi đáp, "Trước đây... hẳn là có, sau khi bản tọa làm mưa

xuống, nghe nói thổ địa cai quản nơi này cũng bị hạch tội. Những chuyện
tủn mủn này, bản tọa xưa nay đâu để tâm." Đoạn, Ứng Trạch hiu hắt bỏ một
miếng bánh củ mài vào miệng.

Lạc Lăng Chi nói, "Có lẽ Thương Cảnh tiền bối biết chút căn nguyên

chăng."

Lạc Việt sờ cằm, cuối cùng cũng lên tiếng, "Tôi cứ nghĩ mãi, không biết

phải dùng cách gì mới cứu được Đỗ sư đệ ra."

Đỗ thế tử hiện đang bị Định Nam vương trói giật cánh khuỷu trong một

cỗ xe ngựa, xung quanh có binh lính canh gác. Định Nam vương nói, phải
đưa tên loạn thần tặc tử này tới trước mặt hoàng thượng thỉnh tội. Lâm
Tinh, Chiêu Nguyên và Ứng Trạch đều lần lượt dùng ẩn thân thuật tới thăm
gã, chỉ thấy Đỗ Như Uyên bị trói gô lại như một đòn bánh tét, trong thùng
xe cũng cắt người trông coi, Thương Cảnh nằm ngủ trên đầu gã, vẫn bình
chân như vại.

Chiêu Nguyên lo lắng hỏi, "Cha của Đỗ Như Uyên định đại nghĩa diệt

thân thật ư?"

Lâm Tinh đáp, "Yên tâm, vương gia chỉ làm bộ thôi, ông ta giảo hoạt

quá đi mất. Hoàng thượng đã truyền Lạc Việt tiến cung, Đỗ Như Uyên cùng
bọn với Lạc Việt, sao có thể coi là loạn đảng được? Chẳng qua gã là máu
mủ, nên ông ta phải nghiêm khắc với gã hơn một chút mà thôi. Chiêu này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.