LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 200

Lâm Tinh đột nhiên đỏ bừng mặt, "Ai da, giờ đã nửa đêm rồi, Lạc Việt...

hắn nhất định đang ngủ."

Chiêu Nguyên giơ tay gãi đầu, "Huynh ấy biết chúng ta nửa đêm đi tra

xét tình hình, chắc còn chưa ngủ, mà dù ngủ thì đánh thức dậy, có sao đâu."

Vừa dứt câu, Lâm Tinh liền cốc cho nó một cái, "Ngươi ngốc thế, còn

nói nữa, ta là nữ tử, nửa đêm lẻn đến lều Lạc Việt coi sao được. Ngươi đi
gặp hắn đi. À, nhớ bảo hắn, sáng mai ta sẽ tới tìm." Đoạn cô quay người đi
thẳng về doanh trướng của mình.

Chiêu Nguyên ngẩn ra nhìn theo bóng lưng cô, gãi gãi đầu thắc mắc, sao

Lâm Tinh tự dưng lại ngượng ngùng thế nhỉ? Trước đây cô xộc vào phòng
Lạc Việt thoải mái lắm kia mà. Đúng là càng lúc càng kỳ lạ. Nó một mình
lẻn vào lều Lạc Việt, thấy hắn đang gối lên hai tay nằm ngửa trên tấm đệm
trải dưới sàn.

Vừa trông thấy Chiêu Nguyên, Lạc Việt bật ngay dậy, hỏi nhỏ, "Thế

nào?"

Chiêu Nguyên lắc đầu, "Chẳng tra được gì cả."

Bóng các binh lính tuần đêm hắt lên vách lều, Chiêu Nguyên vội biến

thành rồng, Lạc Việt chộp lấy nó nhét vào chăn, Chiêu Nguyên nằm bẹp
bên gối, thuật lại kết quả cho Lạc Việt, hắn cũng nghi hoặc không thôi.
Chiêu Nguyên thổi thổi sợi râu bên mép, "Tôi không hiểu lắm về sơn thần
thổ địa, Lâm Tinh nói sáng mai sẽ đi tra xét lần nữa."

Lạc Việt ừm một tiếng, "Ta nghĩ sư phụ, sư thúc và các sư đệ không sao

đâu, bọn họ rất giỏi ẩn náu, nhất là mấy đứa Lạc Tấn Lạc Ngụy..."

Chiêu Nguyên hiểu hắn đang tự an ủi, nên cũng gật đầu, "Phải rồi, nhìn

mấy gã Thanh Huyền tức tối giậm chân là biết sư phụ và các sư đệ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.