LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 281

trời, mấy quả cầu quang bay lòng vòng trên không. Hoàng hậu bất giác phải
vịn vào cây cột bên cạnh, đã có mấy tiểu cung nữ và tiểu thái giám quỳ sụp
xuống dập đầu, mấy quả cầu kia như bị một bàn tay vô hình điều khiển, kết
thành một đồ hình trên không, một luồng sáng vàng rực lưu chuyển xung
quanh, vẽ ra những sừng những râu những móng. Hoàng hậu chợt bưng lấy
miệng, cố nén tiếng thét.

Đồ hình kia, rõ ràng, rõ ràng là rồng.

Lâm Tinh đứng trên nóc nhà vỗ tay reo, "Chiêu Nguyên, con rồng này

của ngươi trông khá lắm, lại nhang nhác giống ngươi nữa."

Chiêu Nguyên ở trên không cười ngượng nghịu, "Cũng tạm, cũng tạm."

Lâm Tinh búng tay, lập tức con rồng trên không cũng uốn lượn, cô cười

khanh khách, "Ta có nên vẽ một con kỳ lân chơi không nhỉ?"

Dãy đèn khổng minh lay động theo lời cô nói, Chiêu Nguyên cũng

hưởng ứng, "Để tôi giúp tỉ."

Bọn họ đang chơi đùa thỏa thích, chợt từ phía chân trời xa xa có tiếng

quát lớn, "Các ngươi đừng quá càn rỡ."

Một cuộn lửa đỏ vù vù bay về phía mấy chiếc đèn khổng minh, Lâm

Tinh vội vạch ra một vành sáng, dập tắt ngọn lửa, "À, cuối cùng cũng có
một con phụng nhép ló đầu ra."

Một con phụng hoàng ba màu dang cánh bay đến, hóa thành một thiếu

nữ vận áo lụa màu, đứng giữa không trung, bừng bừng lửa giận, "Quân
thượng của chúng ta biết các ngươi chẳng làm nên trò trống gì nên không
buồn để ý đến, các người đừng có mà không biết tốt xấu."

Lâm Tinh cười đáp, "Chúng ta đã tiến vào hoàng cung, Phụng quân của

các ngươi còn bắt các ngươi làm lũ phụng hoàng rụt đầu, rốt cuộc là y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.