LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 334

hắn nhìn trái nhìn phải rồi đột ngột đóng cửa lại, đi đến bên bàn, nhỏ giọng
nói, "Phải rồi, vừa nãy ta trông thấy con trai Cửu thẩm bưng một chiếc bình
nhỏ về, rót từ bên trong ra một bát nước như nước lã vậy, Cửu thẩm lại múc
một gáo nước lã hòa vào, bưng cho Hà lão uống, ông ta liền khỏi ngay. Lẽ
nào trong thần điện của bọn họ thực sự có một giếng nước trị được bách
bệnh?"

Lạc Việt cười khan, "Ha ha, thật ư? Có lẽ là vị Thánh Cô kia đã làm

phép?"

Cặp mắt báo của Bách Lý Thần lóe lên vẻ trầm tư. Khanh Dao nói,

"Đây là bí mật của Linh Cố thôn, bọn họ có lòng tốt, chịu cứu chữa cho
người, chúng ta cũng không nên dò xét điều tra chuyện riêng của người ta
mới phải."

Bách Lý Thần thoáng đanh mặt lại, rồi cười ha hả, "Công tử nói đúng

lắm.

Tại hạ về xem tình hình Hà lão đây."

Hà lão vừa tỉnh lại, đã lên cơn kích động, khăng khăng đòi tới đền thờ

cầu khẩn Thánh Cô và trưởng thôn lần nữa. Mọi người khuyên nhủ không
được, cũng chẳng dám làm căng với lão, cuối cùng Bách Lý Thần đành đưa
lão tới đền thờ.

Khanh Dao và Lạc Việt đều thấy nếu chạy ngay đến lại không khỏi có

phần hóng hớt, chi bằng đợi một lát xem tình hình ra sao rồi tới nói giúp
một tiếng thì hơn. Vừa khéo Lạc Việt trông thấy ang nước sau bếp nhà Cửu
thẩm đã hết, hai đứa nhỏ con bà một đứa mười tuổi một đứa mới tám tuổi,
không làm được việc nặng, bèn xách đòn gánh thùng nước đi múc nước.
Hắn gánh hai thùng nước từ chiếc giếng ở phía Đông thôn quay về thì gặp
Mộ Luân hối hả đi đến, bên cạnh gã còn có một nữ tử áo trắng vạt đen, mặt
che sa trắng, chính là Thánh Cô Lạc Tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.