LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 377

Thái tử vỗ tay tán thưởng, "Quả nhiên là kẻ có thể làm nên đại sự. Dù

ngươi chân thành hay vờ vịt quy thuận bản cung, thì lần này bản cung cũng
đã nợ ngươi một món nợ ân tình, tạm thời ngươi cứ ở lại An Thuận vương
phủ đi."

Tôn Bôn khấu đầu tạ ơn.

Lâm Tinh đứng từ xa quan sát, đợi thái tử đi khỏi, mới nói vọng về phía

Tôn Bôn, "Ngươi chẳng những vô sỉ, mà còn không có khí cốt."

Tôn Bôn chỉ cười hờ hững.

Lâm Tinh quay ngoắt về phòng giam, thấy Lạc Lăng Chi được Thương

Cảnh chữa trị, đã từ từ tỉnh lại, Lạc Việt đang đút nước cho y uống. Lâm
Tinh hùng hồn thông báo, "Vừa rồi ta ra ngoài bắt gặp Tôn Bôn đang tỏ
lòng trung với thái tử."

Lạc Việt sững người, vội đặt bát nước xuống, "Lăng huynh! Huynh và

Tôn huynh tội tình gì phải khổ như vậy?"

Đỗ Như Uyên cũng xen vào, "Không sai, dù huynh dùng khổ nhục kế,

thì thái tử cũng không thể tin tưởng Tôn huynh."

Lâm Tinh nói, "Phải rồi, vừa nãy ta còn chửi Tôn Bôn, chẳng biết có

giúp khẳng định khả năng diễn xuất của các ngươi hơn chút nào không?"

Lạc Lăng Chi cười yếu ớt, "Hiếm thấy thật, cuối cùng Lâm cô nương

cũng chịu thừa nhận nhân phẩm của Tôn huynh rồi."

Lâm Tinh phì một tiếng, đáp, "Đâu có, ta biết tỏng bản tính xảo trá của

gã mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.