LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 385

Nghe Ứng Trạch bực bội "hừm" một tiếng, Chiêu Nguyên quan tâm hỏi,

"Có cần nghỉ thêm lát nữa không?"

Ứng Trạch nhướng mắt, âm trầm nhìn quanh, "Sao nhìn thấy ta các

ngươi lại có vẻ cảnh giác vậy?"

Chiêu Nguyên gãi đầu, "Đâu có."

Ứng Trạch hơi cụp mí xuống, buồn bã nói, "Các ngươi đừng giấu làm

gì, bản tọa biết, sau chuyện ở tế đàn, các ngươi đều căm ghét ta. Những
chuyện thế này, ta cũng đã quen rồi." Đoạn lão quay đi day mặt vào tường,
dưới ánh nến leo lét, thân hình lão đen đúa như một con thằn lằn, toát lên vẻ
tịch mịch vô bờ.

Chiêu Nguyên không đành lòng, bèn bò dậy định bước qua bên lão,

nhưng Lạc Việt giật giật vạt áo nó, ra dấu bảo nó đừng nói gì cả. Chiêu
Nguyên nghi hoặc ngồi xuống, cả lao phòng lại rơi vào yên lặng. Ứng Trạch
nhắm nghiền mắt, quả thật lão đã quen với chuyện này từ rất nhiều rất nhiều
rất nhiều năm về trước.

"Ngai vị đế vương không thể trọng dụng Ứng Trạch, e sinh đại họa."

"Ứng Long tính tình tàn bạo, không hợp với thiên đạo. Sớm muộn gì

hắn cũng tạo phản, cần phải đề phòng."

...

Cái gì tiên gia vô tranh, thiên đình vô ưu, đều là giả dối hết.

Cứ như vậy mà cảnh giác và tính toán, không phù hợp với đám đông, sẽ

bị gạt bỏ như thế đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.