LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 443

Cổng lớn bị thiêu nóng hầm hập, quần áo các cấm quân thủ thành cũng

bén lửa, không sao kháng cự nổi nữa, cánh cửa ầm ầm mở ra. Tôn Bôn thúc
ngựa xông vào hoàng thành, lại hạ lệnh cho binh lính tản rộng, dùng lửa
phụng hoàng trên tường thành châm tên lửa, bắn ra bốn phía.

Cung khuyết nguy nga, thềm ngọc lầu son đều bị ngọn lửa rừng rực phủ

kín, cả bầu trời cũng nhuốm đỏ. Lâm Tinh quát, "Tôn Bôn, ngươi đánh vào
trong là đủ, sao còn phóng hỏa đốt hoàng cung?" Tôn Bôn làm lơ như
không nghe thấy, cứ lần lượt bắn ra hết tên này đến tên khác, suốt một dải
từ cửa tiền cung đến Phụng Càn cung đều chìm trong biển lửa.

Ngọn lửa soi vào đáy mắt Tôn Bôn, hai mắt gã cũng bị lửa nhuộm thành

đỏ ngầu, chăm chú nhìn biển lửa đang lan rộng, phá lên cười ha hả.

Đúng lúc này, trong nội cung, Chiêu Nguyên đã hóa thành rồng vàng

bay lên, lượn vòng trên bầu trời, thổi gió mát xuống. Chiêu Nguyên thầm
nhủ bụng, một, hô gió; hai, gọi sấm; ba, làm mây; bốn, đổ mưa. Mây đen
vần vũ, sấm vang chớp giật, mưa ào ào đổ xuống như trút nước, thế lửa
ngút trời dần dần bị dập tắt.

Đúng lúc này, một bóng người nhân lúc không ai chú ý, đã lẻn vào nội

cung.

Trong Phụng Càn cung, tình cảnh hỗn loạn khôn xiết, nội thị bẩm báo,

cửa cung đã bị phá, binh lính của Lạc Việt phóng hỏa thiêu cháy tiền cung,
đang tiến về phía nội cung. Các cung nữ nhát gan đều sợ đến phát khóc.

Hoàng hậu cùng các phi tần kinh hoàng luống cuống, thái hậu thở dài

bảo hoàng hậu, "Ai gia đã bảo ngươi là không biết phúc hay họa đâu, nay
quả nhiên ứng nghiệm rồi đó."

Hoàng hậu run giọng, "Vậy phải làm sao đây... Bọn chúng miệng nói

bảo hộ hoàng thượng... thật ra còn tồi tệ hơn cha con Mộ thị..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.