LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 451

huyết mạch hoàng gia, hiện giờ cha con Mộ thị đã bị diệt trừ, từ nay về sau
thanh tẩy triều cương, còn phải cậy ngươi dốc sức nhiều."

Lạc Việt thành thật đáp, "Thảo dân chẳng hiểu gì việc triều chính cả, lần

này thắng được, là nhờ thái hậu nương nương giúp đỡ nên kế sách dẫn dụ
An Thuận vương rời khỏi kinh thành mới có thể thành công. Trong tay An
Thuận vương vẫn nắm trọng binh, nhất định sẽ không chịu để yên, chiến sự
mới chỉ mở màn mà thôi. Những chuyện khác, chi bằng đợi đến lúc trời yên
biển lặng hẵng nói."

Thái hậu nói, "Trong lòng hoàng thượng đã đoán trước rồi, lần này ai

gia mời Lạc thiếu hiệp tới đây, chỉ để cảm tạ mà thôi. Mời Lạc thiếu hiệp
vào Phụng Càn cung nghỉ ngơi trước, đợi chừng nào bá quan đến, sẽ lại
tuyên đọc ý chỉ của hoàng thượng."

Lạc Việt hành lễ lui xuống.

Thái hậu đứng dậy khỏi ghế, đột nhiên loạng choạng, suýt nữa ngã lăn

ra.

Hoàng hậu từ sau bình phong vội chạy tới đỡ lấy bà, đau đớn gọi, "Mẫu

hậu..."

Thái hậu run rẩy dặn dò, "Gắng nín nhịn, nhất định phải nín nhịn, hiện

giờ chưa phải lúc kêu khóc, nhất định phải nhịn tới khi bá quan tới." Đoạn
bà lại ngồi xuống ghế, than thở, "Vừa rồi xem bộ dạng Lạc Việt, quả là
thiếu niên chất phác, chỉ mong ai gia không nhìn lầm người."

Lúc mặt trời lên cao, văn võ bá quan đều đã đông đủ trước Phụng Càn

cung.

Trải qua một đêm kinh tâm động phách, trong lòng các quan đến giờ

vẫn còn sợ hãi. Vốn tưởng rằng An Thuận vương và quốc sư đều là hạng
tàn độc, nào ngờ núi cao còn có núi cao hơn, sóng sau xô sóng trước, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.