LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 503

như hôm ấy trên Thiếu Thanh sơn vậy, khiến nó bực bội vô cùng, long châu
trong bụng tỏa ra từng đợt từng đợt hơi ấm, kháng cự lại cảm giác cuồng
loạn kia, giúp nó trấn tĩnh lại đôi chút.

Chiêu Nguyên đáp mây bay khắp nơi tìm Lâm Tinh, nhưng chẳng thấy

tung tích cô đâu cả. Nó nghĩ thầm, có lẽ lâm Tinh đã đi giải khuây. Chiêu
Nguyên phát hiện lúc ban ngày Lâm Tinh rất buồn bã, đoán rằng chắc hẳn
cô đã nhìn thấy chuyện gì đó giữa Lạc Việt và Đàm Đài Dung Nguyệt ở
Hoàng Từ cung.

Đỗ Như Uyên ở tạm trong phủ đệ của Định Nam vương tại kinh thành,

Thương Cảnh cũng theo gã. Chiêu Nguyên dạo một vòng, không gặp cả
Ứng Trạch, đành cưỡi mây bay về Lạc Khánh cung, chợt bắt gặp bóng hình
lung linh bảy sắc của Cửu Lăng đứng lặng phía trên Lạc Khánh cung.

Chiêu Nguyên bay đến gần thì dừng lại, chỉ nghe y hỏi, "Hôm nay mấy

người kia không ở trong hoàng cung ư?"

Chiêu Nguyên gật đầu, buột miệng hỏi, "Vì sao ngươi lại ở..."

Hỏi được nửa câu, nó mới thấy mình ngu xuẩn, lập tức ngưng bặt. Hộ

mạch thần phải theo bên cạnh người mình bảo hộ, Chiêu Nguyên sực nhớ,
trước đây, mỗi đêm nó hoặc Lạc Việt mất ngủ, đều tình cờ bắt gặp Lạc Lăng
Chi ở bên ngoài.

Cửu Lăng thản nhiên hỏi, "Còn ngươi vì sao không ngủ, nửa đêm nửa

hôm lại ra ngoài?"

Chiêu Nguyên thành thật đáp, "Ta cảm thấy khí tức trong hoàng cung

hơi bất thường, nên ra ngoài xem thử." Trực giác mách bảo nó rằng luồng
khí tức kia không phải do Cửu Lăng gây ra, dù Cửu Lăng muốn đối phó với
nó, cũng sẽ không sử dụng loại pháp thuật có thể ảnh hưởng đến Lạc Việt.

Cửu Lăng cau mày, "Bất thường ư? Ngươi dám chắc không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.