LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 516

Lão ngẩng phắt lên, lập tức vô số luồng sét nổ bùng ra.

Hạc Cơ Tử quát khẽ, một vật từ chín tầng trời bay xuống, bổ toang sấm

sét.

Lạc Việt gục dưới đất, hai mắt nhức nhối khôn tả. Lâm Tinh, Cửu Lăng

và Thương Cảnh lần lượt rơi xuống cạnh hắn.

Giữa không trung lơ lửng một thanh kiếm khổng lồ. Thân kiếm vừa dày

vừa rộng, tiên quang rực rỡ, chuôi còn khắc hình ứng long ngẩng đầu gầm
rít. Tùng Tuế Tử hỏi, "Ứng Long, ngươi có nhận ra vật này chăng?"

Ứng Trạch chăm chú nhìn, "Bản tọa đương nhiên nhận ra."

Trên thân kiếm thấp thoáng hiện lên cảnh tượng, một bóng người cao

lớn đứng trên chiến xa, tay cầm chính thanh kiếm này, rong ruổi giữa đất
trời, một kiếm vung lên là vô số yêu ma máu văng đầy đất.

Đầu Ứng Trạch bỗng đau như muốn nứt ra, "Vân Tung. Là Vân Tung đã

ghim chặt ta tại nhân gian ngàn vạn năm. Bội kiếm Vân Tung của ta. Ta đã
dùng nó giết chết vô số Ma tộc, không ngờ các ngươi lại dùng thanh kiếm
này đối phó ta."

Lão phẫn nộ quẫy đuôi, lập tức Vân Tung kiếm cũng rung lên ngân dài

thành tiếng. Hạc Cơ Tử quát lớn, "Ứng Long, đến giờ ngươi còn chưa tỉnh
ngộ ư?

Vân Tung kiếm thực sự là bội kiếm của ngươi à?"

Ứng Trạch dừng sững lại, Vân Tung coong coong bắn lên, bổ thẳng

xuống đầu lão. Kiếm quang sáng như tuyết xua tan tầng mây mù vẫn giăng
kín tâm trí lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.