LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 604

Lạc Việt nhấc đế miện lên, "Ta biết một người có thể đảm đương được.

Định Nam vương gia Đỗ Hiến nhân từ tài trí, mới là lựa chọn đúng đắn cho
vị trí đế vương. Giang sơn Hòa thị đã đến hồi chung cuộc rồi. Chỉ cần có
thể tạo phúc cho bá tính, giữ thiên hạ thái bình thì việc gì phải so đo kẻ làm
hoàng đế mang họ Hòa, họ Trương Vương Triệu Lý, hay là họ Đỗ?"

Nói rồi Lạc Việt giơ cao đế quan, hai tay trao cho Định Nam vương,

"Thiên hạ hiện giờ, trừ Định Nam vương gia ra, không ai có thể mau chóng
đem lại thái bình cho xã tắc cả. Xin vương gia vì thiên hạ mà nhận lấy đế
miện này."

Lạc Việt nhìn phía trên đỉnh đầu Định Nam vương, từ lúc hắn tỉnh lại,

nơi đó đã lơ lửng một vệt vàng kim, hắn nhận ra đó là long mạch của Chiêu
Nguyên.

Trong khoảnh khắc hắn mở mắt ra, Chiêu Nguyên liền nhào tới cạnh

hắn, có điều y không thể biến thành con rồng nhỏ rúc vào ngực áo hắn được
nữa. Khi Chiêu Nguyên nhấc y phục, đứng lên, y không còn vẻ non nớt
thiếu niên như trước nữa, thay vào đó là phong độ cao quý ung dung của
long thần.

Hắn là Lạc Việt, không phải dòng dõi hoàng tộc, cũng không phải người

kế thừa mệnh trời gì đó. Ngai vàng không thuộc về hắn, long thần hộ mạch
cũng không thuộc về hắn. Hắn chỉ là một vật dẫn, đã hoàn thành tác dụng,
hơn nữa còn vì duyên phận kết lầm này mà quen được với một người bạn
tốt tên Chiêu Nguyên, hắn rất hân hoan.

Lạc Việt vỗ vỗ bàn tay Chiêu Nguyên đang nắm lấy vạt áo mình, gỡ tay

y ra. Hắn rảo bước đi thẳng, đi về phía cửa lớn hoàng thành, đi ra với thế
giới mênh mông bên ngoài kia.

Đó mới là thiên hạ thuộc về hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.