LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 606

biếc, không biết là loại trà hảo hạng nào, chỉ thấy hương thơm thanh mà
thuần.

Hôm ấy, trong hoàng cung, Lạc Việt gỡ tay y ra rồi rảo bước đi thẳng. Y

đứng sững tại chỗ, cùng lúc đó, long mạch đã lượn vòng trên đỉnh đầu Định
Nam vương, biến thành tơ mảnh, quấn quanh cổ tay ông ta. Chiêu Li giục
giã, "Còn ngây ra đó làm gì, mau lấy long châu ra."

Chiêu Nguyên trầm lặng chốc lát rồi bảo Chiêu Li, "Vừa rồi đệ định đập

nát long châu cứu Lạc Việt, có lẽ long châu bị hư hại quá nặng, đệ không
nhả ra được."

Chiêu Li cau mày, "Sao lại như vậy, ta đã nói rồi, chúng ta là thần tiên,

đừng quá nặng lòng với phàm nhân. Thôi được, để ta dùng long châu của
mình làm vật dẫn, giúp đệ một tay." Đoạn nhả long châu của mình ra, long
châu xoay tròn đến trước mặt Chiêu Nguyên.

Chiêu Nguyên thình lình phất tay áo, hất long châu của Chiêu Li về phía

long mạch trên không. Chiêu Li lập tức tỉnh ngộ, vội vươn tay toan đoạt
long châu lại. Khó khăn lắm mới có cơ hội này, Chiêu Nguyên đột nhiên
thổi ra một hơi - long mạch nối với đầu kia của kim tuyến chui vào long
châu của Chiêu Li, tỏa ra kim quang lấp lánh. Ngay sau đó, một sợi kim
tuyến đã quấn quanh móng trước bên trái của Chiêu Li.

Lần đầu tiên trong cuộc đời hơn trăm năm của mình, Chiêu Li ngẩn ra,

"Đây... đây..."

Chiêu Nguyên vỗ vỗ vai Chiêu Li, "Đệ cảm thấy huynh làm hộ mạch

thần vẫn thích hợp hơn. Phụ vương nhất định cũng cho là như vậy. Đệ sẽ
giúp huynh chuyển lời tới phụ vương mẫu hậu, nhất định hai vị rất vui
mừng. Vừa khéo huynh cũng rất hân thưởng Định Nam vương gia. Cứ vậy
đi. Giang sơn xã tắc, nhân gian thái bình, từ nay phải nhờ vào đại ca rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.