LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 131

phải ta tận mắt nhìn thấy ngươi muốn cúi xuống làm chuyện thân mật với
Ly Quang, lẽ nào ta lại vô duyên vô cớ cho ngươi mấy đấm?”

Hắn nhất thời quên giãy dụa, vẻ mặt bày ra sắc thái kinh ngạc. Mơ hồ

giống như biểu tình khi bị người ta phơi bày chuyện bí mật, lại pha chút
lúng túng nữa.

Ta cùng với hắn tương giao mấy ngàn năm, thần sắc này đúng là lần đầu

nhìn thấy, không khỏi cảm thấy thú vị đôi chút. Lại nhớ con rồng này có tật
xấu, lúc nào cũng hay quên, liền hảo tâm nhắc nhở hắn một chút.

“Lần trước ở Quân Tử quốc, vì muốn xem huân hoa thảo trong truyền

thuyết, ta kiên quyết kéo ngươi với Ly Quang đợi hết một ngày, kết quả là
sắc trời quá muộn, không tiện đáp mây bay về, ba người chúng ta liền tìm
một chỗ trên ngọn cây đại thụ nghỉ ngơi một đêm.”

Hắn mờ mịt gật gật đầu, nói theo: “Người ở đó điều khiển hổ gấm, nàng

thấy thú vị, đúng là đã ngủ một đêm trên ngọn cây.”

Ta trước giờ vẫn cho rằng bản thân da mặt dày, bị người vạch trần cũng

làm bộ như không nghe thấy, nhưng hôm nay ngẫm lại, hoàn toàn không có
chuyện như vậy. Nếu so về trình độ da dày với con rồng này, ta còn phải
bái hắn làm sư phụ.

Ta chọc chọc vào miệng vết thương đang chảy máu trên người hắn, kinh

ngạc nói: “Da cũng không dày lắm, sao lại có thể quên sạch sành sanh?”

Hắn bỗng nổi giận, lại đem cánh tay rút trở về, giận dữ nói: “Thanh

Loan, nàng không cần ỷ vào việc ta đối với nàng có một hai phần tình
nghĩa liền muốn làm gì thì làm, hoàn toàn không đem người khác để ở
trong lòng, muốn phỉ báng liền phỉ báng, muốn động thủ liền động thủ.”

Ta lúng túng rút tay về, âm thầm cảm thán: Tức giận như thế, không phải

là thẹn quá hóa giận sao? Cố tình muốn thay hắn giấu giếm một chút, giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.