LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 173

giọng điệu có phần vô lại: “Ngươi nói không cho ta tới thì ta sẽ không thể
tới sao?”

Dì trước giờ đoan chính, hành sự đối xử với người khác đều có phép tắc

chừng mực, lúc này lại tức giận đến sắc mặt tái nhợt, nhưng dì cũng không
mắng người, chỉ là dựng thẳng mũi kiếm, nói: “Nghe nói trong tộc các hạ
rất hiếu chiến, chi bằng hôm này cùng ta giao đấu một trận, giải quyết hết
ân oán trước nay.”

Vị thúc thúc kia thờ ơ liếc mắt nhìn sang chỗ ta ẩn núp một cái, ta cúi

thấp đầu, những tưởng bị người phát hiện hành tung, định kế đó lẳng lặng
rút lui, không ngờ ánh mắt người lại hướng sang chỗ khác, thản nhiên nói:
“Hôm nay ta cũng không phải vì muốn đánh nhau mà đến, ta chính là muốn
một người.”

Dì giận dữ, quát: “Mơ tưởng! Ta có chết cũng không giao con bé cho

ngươi.”

Ta rất ít khi nhìn thấy dì tức giận, lúc này trông thấy, trong lòng không

khỏi thở dài: ngay đến mỹ nhân lúc nổi giận, gương mặt cũng có vài phần
dữ tợn. Lại thầm nhủ với chính mình, bản thân vốn đã không đẹp, tương lai
nếu cũng nổi giận giống như dì, nhất định sẽ xấu thậm tệ.

Ngược lại, vị thúc thúc kia lại khí định thần nhàn, dưới ánh trăng còn

tăng thêm mấy phần nho nhã so với ngày thường, trước giờ ta lăn lộn trong
động mỹ nhân, những chuyện hái hoa bẻ cành cũng không nhớ nổi đã làm
bao nhiêu lần, ngay đến tỷ muội Tri Canh Điểu1 song sinh xấu mồm xấu
miệng ở phía trước núi, không biết đã bị ta đánh mấy lần, đem lông vũ màu
cam trên người bọn họ vặt xuống mấy túm. Nếu không phải lông vũ là thứ
có thể mọc lại, hai vị tỷ muội thân hình mảnh mai miệng lưỡi nanh nọc
chẳng thua kém gì ta nhất định sẽ biến thành hai con chim trụi lông.

1chim cổ đỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.