LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 191

Từ nhỏ đến lớn thân thể ta rất ít tiếp xúc với người khác, trước giờ cũng

chỉ có Cửu Ly tiểu động vật là có chút vinh hạnh đặc biệt đó, lúc này cảm
thấy có chút khó chịu, Vương Phi trong lúc kích động dường như đã mất
khống chế, lực tay nắm hai tay ta cực lớn, chặt đến độ khớp xương ta bắt
đầu đau.

Ta kéo kéo khóe miệng, trông mong Nhạc Kha có thể lập tức thanh tỉnh

lại, vừa mở miệng gọi : “Nhạc Kha – -“ Hắn đã ngay lập tức đứng dậy tiến
đến, ngoan ngoãn nói: “Tỷ tỷ, tỷ gọi đệ?”

Đông Hải Vương Phi nước mắt không ngừng tuôn rơi, liên tục than thở:

“Đều là tội nghiệt do ta gây ra mà!”

Ta nghĩ tới bà ấy đã tới tuổi này, vì đứa con ngốc nghếch nhất định là tan

nát cõi lòng, tức thì cố gắng chịu đựng cơn đau ở ngón tay an ủi bà:
“Vương Phi đừng nôn nóng, Thanh Loan và Tam Điện hạ cũng coi như có
chút giao tình, xin Vương Phi đừng gấp, ta nhất định sẽ ở lại với hắn đến
lúc hắn khỏe mạnh trở lại.”

Trong mắt bà hiện lên tia cảm kích: “Đa tạ Loan cô nương, đa tạ cô

nương!” Mấp máy môi, muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói thêm lời
nào, dưới sự dìu đỡ của Đông Hải Long Vương rời đi.

Ta lừa gạt Nhạc Kha tiến vào nội điện, trấn an hắn nghỉ ngơi, không lâu

sau thì hắn liền ngủ. Ly Quang với ta cách biệt không lâu, nhưng nhớ tới
việc hắn gửi ta con Bạch Hổ, sắc mặt liền không tốt, vỗ vỗ vai hắn: “Thái
tử điện hạ, uổng công ta với ngươi là huynh đệ, ngươi thế nhưng lại thông
đồng với con rồng ngốc này lừa gạt ta?”

Ly Quang trước giờ ôn hòa, nhưng hắn hôm nay với hắn trong quá khứ

có chút không giống, cụ thể là điểm nào không giống, nhất thời ta không
thể chỉ ra được. Hắn quét mắt nhìn trong nội điện, hai mắt mở to, vô cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.