LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 602

“Vương huynh ơi là vương huynh, ngươi nói ta nên đối đãi với hai người
như thế nào đây?”

Xung quanh Nhạc Kha đã bị vây bởi mười tên U Minh Thiết Giáp, chỉ là

có chút quái lạ, cũng không biết bọn chúng nghe theo hiệu lệnh của Lăng
Xương hay là còn có ám hiệu nào khác, mấy bộ hài cốt này lại chưa từng
vây bọc tấn công như khi đối phó với chúng ta, mà lúc này bất chấp tứ chi
gãy rụng mà lao về phía Nhạc Kha, chỉ thận trọng vây thành một vòng tròn
nhỏ, quây Nhạc Kha vào chính giữa.

Trong lòng ta vô cùng lo lắng. Nhưng nếu như vào giờ phút này, đang ở

trước tướng sĩ Thiên giới, ta vì Nhạc Kha mà ra mặt biện bạch, chẳng khác
nào đã chứng thực tội danh của hắn. Trong lòng sốt ruột không thôi nhưng
lại không có biện pháp giải quyết.

Lại chỉ nghe thấy Nhạc Kha cười nhẹ: “Ngươi tính đối phó với hai người

chúng ta như thế nào?”

Hoàn toàn không hề né tránh, cư nhiên thẳng thắn thừa nhận.

Trong lòng ta lúc thì nghẹn ngào lúc lại muốn khóc. Con rồng ngốc này

sao lại không chừa một con đường lui cho mình chứ, thẳng thắn bộc trực,
không biết chút gì gọi là toan tính, sợ là không cần phải rời khỏi Thiên giới
cũng sẽ bị mẹ con Lăng Xương bày kế tống vào trong ngục, vô dưng vô cớ
mất mạng.

Lăng Xương nhanh chóng liếc mắt về phía ta. Khi ánh mắt của ta với hắn

chạm nhau, lòng ta không khỏi nhảy dựng. Đôi mắt hắn đỏ rực một màu,
dáng vẻ tiều tụy, không giống kẻ đang vây đánh người khác mà giống như
bị Nhạc Kha phát động U Minh Thiết Kỵ bao vây hắn. Dáng vẻ này thực sự
có chút buồn cười. Ta nhịn không được hướng về phía hắn khe khẽ mỉm
cười, kỳ lạ là hắn lại không hề bày ra gương mặt vui vẻ của kẻ chiến thắng,
trái lại, nét mặt đau đớn thống khổ như muốn chết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.