LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 699

Phụ thân trước giờ đối với ta không hề lừa gạt cũng chẳng hề giấu diếm,

hôm nay không ngờ cũng giấu ta mà hành sự…Ta từ trong ngực người
vùng ra, người giữ chặt tay ta, có vài phần thương tiếc, dè dặt cười nói:
“Loan nhi đừng buồn! Trong thành Tu La xưa nay vẫn hành sự như vậy,
các đời Tu La Vương đều có trọng trách này, chỉ có chiến công cùng tửu
lượng mới có thể phục chúng. Phụ thân chỉ có một nữ nhi là con, bên cạnh
có Hùng Lực và Nhạc tiểu tử bảo hộ, U Minh Thiết Kỵ lại đang ở nơi đầu
sóng ngọn gió, không thể xuất binh, phụ thân đương nhiên tin tưởng con có
thể khải hoàn trở về…”

Một hảo hán cao to chín thước khí độ ngang tàng ở trước mặt ta lại cúi

người nhỏ giọng, quả thực khiến ta vừa giận vừa buồn cười, níu chặt vạt áo
của người ra sức vò vò, mắt thấy trên đó đã có nếp nhăn không tề chỉnh
mới buông tha, thấp giọng trách: “Phụ thân nói gì vậy? Trong thành Tu La
có phụ thân trấn giữ là đủ rồi!” Tứ chi mệt mỏi vô lực, dụi đầu vào trong
ngực phụ thân, thấp giọng dọa dẫm: “Phụ thân còn không cho Loan nhi gặp
Ly Quang, đừng trách Loan nhi ở trên đài say bí tỉ…”

Cánh tay phụ thân ôm lấy ta nhất thời cứng đờ, lúc này mới bất đắc dĩ trả

lời: “Thật là hết cách với con.”

Một đội quân áo giáp nặng nề, mười người một tổ, bên người còn có

Hùng Lực và Nhạc Kha bảo vệ, Phương Trọng theo hầu, đoàn người từ
Điểm tướng đài xuất phát, sau một canh giờ mới đến được phía bắc thành
Tu La.

Giao nhân trước giờ thích mặc Giao tiêu sa màu trắng, trong đám nam nữ

Tu La trước giờ luôn thuần một màu đen tuyền thì trở nên cực kỳ bắt mắt.
Nhớ tới trận chiến Đông Hải diệt Giao, khiến mấy người Giao nhân này sợ
hãi như chó nhà có tang, trông thấy đội quân giáp kỵ đi tới, trên mặt không
tránh khỏi hiện lên nét hoảng sợ, hoàn toàn khác với vẻ thong dong thân
thiện của nam nữ trong thành Tu La.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.