LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 857

thiếu nữ đã khắc ghi vào tâm khảm của ta, đấy là khoảng cách giữa bầu trời
cao xanh vời vợi và biển cả âm u sóng biếc, là nỗi tuyệt vọng vô vàn, là
khoảng cách mà ta cho dù có tình nguyện đánh đổi cả sinh mạng cũng
không thể nào thay đổi được… …

Ta từ trên chín tầng trời rơi xuống, trở về nước biếc, mơ hồ như thể đang

ngâm mình trong huyết trì của Giao tộc, mặc dù thân thể va phải đá ngầm,
đau đến tê tâm liệt phế, nhưng cũng không bằng nỗi đau bỏng rát như dầu
sôi lửa đỏ nơi lồng ngực.. …

Viên đá ngũ sắc trước ngực nghe nói chính là thần vật còn sót lại khi

Thần Nữ Oa đội đá vá trời, cú va chạm đó khiến đá thần khởi động, trước
lúc ta bất tỉnh, chỉ nhìn thấy một luồng sáng mờ mờ bao bọc quanh người,
những U Minh Thiết Kỵ đuổi theo sau đó liền tự động thối lui, vào giờ
khắc ấy cảm thấy bản thân quả thật là xuẩn ngốc không ai bằng.

Nếu như ta biết viên đá ngũ sắc này có thể ngăn được U Minh Thiết Kỵ,

sao có thể để người thiếu nữ ta yêu đổ máu chiến đấu?

… …

Ngày hôm đó tỉnh lại, được phụ nữ và trẻ em đang ẩn núp trong tộc cứu

về mật thất của thành San Hô, ta liền biết, những ngày tháng xưa cũ đã mãi
mãi xa rời. Phụ Vương chết trận, thanh thiếu niên trong tộc toàn bộ cũng
vong mệnh trong trận chiến này, thành San Hô bị thiên binh chiếm đóng,
Giao tộc bị diệt vong. Rất nhiều ngày sau đó, ta dẫn theo những người còn
lại trong tộc gian nan trôi nổi nơi tối tăm của đáy biển, một mặt nhằm tránh
khỏi sự truy đuổi của Thiên giới, mặt khác tìm kiếm nơi hải vực thích hợp
để Giao nhân sinh sống.

Viên đá ngũ sắc trước ngực lúc ta rơi xuống đụng phải đá ngầm sớm đã

vỡ nát, không có nó, Giao nhân Ly Quang cả đời này sẽ không thể nào nổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.