LONG PHƯỢNG TÌNH TRƯỜNG - Trang 940

Hắn gật đầu: “Vẫn là nương tử thông minh!” Lại ủy khuất quấn lấy ta:

“Từ nay về sau, thanh danh của vi phu thật đúng không đáng một xu, không
chỗ nào để đi nữa, nếu nương tử còn muốn đuổi vi phu thì chính là muốn
bức vi phu đi vào con đường cùng!”

Kỳ thật lúc Đồng Sa dẫn ta đến Phù Vân Điện, ta đã biết tất sẽ có chuyện

xảy ra, nhưng lúc ấy trong lòng tức giận, mạnh tay đả thương hắn, sau đó
cũng không dám nghĩ sâu hơn. Hiện tại hắn đã đứng trước mặt ta, chuyện
trong quá khứ, ta cũng không truy cứu nữa. Nếu hắn lựa chọn buông bỏ tất
cả, trở lại thành Tu La làm bạn cùng ta, đương nhiên ta đã cảm thấy mỹ
mãn, khúc mắc tiêu tán, những tình tiết cụ thể trong đó không nghe cũng
được.

Ta chủ động nép vào trong lòng hắn, cúi đầu uy hiếp: “Nếu chàng không

nghe lời thì không cho ăn cơm!”

Hắn vội vàng xin khoan dung: “Nghe mà, nghe mà. Tất cả đều nghe theo

nương tử”. Cúi đầu thấp giọng như vậy, rõ ràng là giả vờ.

Thằng nhãi này không hề có thành ý, miệng lưỡi trơn tru. . . . . . Nhưng

trong lòng ta thế nhưng tựa như uống mật ngọt, cũng không cảm thấy lời
nói của hắn có chỗ nào chói tai, thật sự nghe qua có. . . . . . vài phần êm tai.

Sau đó có người hầu báo lại, ngày hôm qua lúc đang đại hôn, Giao

Vương Ly Quang dẫn theo những người còn sống sót của tộc Giao Nhân
rời khỏi thành Tu La, tìm kiếm nơi thuộc về hắn. Lại đưa đến quà Ly
Quang tặng chúc mừng hôn lễ, khi mở ra xem, là những hạt châu màu sắc
trong suốt trơn bóng óng ánh tỏa sáng cả chiếc hộp, đúng là giọt lệ của Ly
Quang, mang theo một màu lam sâu thẳm, khác hẳn giọt lệ của Giao Nhân
bình thường. Lúc trước Giao Vương bị giết, hắn từng nhỏ một giọt lệ, hiện
giờ đầy cả một hộp. . . . . . Suy nghĩ vừa chuyển, hỏi người hầu kia: “Hạt
châu này là nước mắt của Giao Vương?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.