LỘT XÁC ĐỂ TRỞ THÀNH NHÀ ĐẦU TƯ GIÁ TRỊ - Trang 212

nhường, “Hy vọng ông không bận và tôi không làm phiền ông”. Cậu ta đáp, “Bận
ư? Trái lại thì có, tôi đang ngồi không ấy mà”. Điều đó không đúng, nhưng đó là
cách ông ấy khiến tôi cảm thấy không gì khác quan trọng hơn cuộc gọi của tôi.
Thực sự, trong vô số dịp, tôi đã nhận email của Mohnish bảo rằng, “Gọi tôi khi
nào cậu ngồi không nhé”. Tương tự, khi chúng tôi đến Omaha để gặp Debbie
Bosanek, thư ký của Warren Buffett, ăn trưa vào năm 2010, ông ấy viết cho bà
rằng, “Lịch của chúng tôi rất linh hoạt... Cô cứ đề nghị giờ nào tiện cho cô nhé”.

Đây không phải vấn đề vuốt đuôi hay tự hạ thấp bản thân. Trái lại, Mohnish

có cái tôi rất lành mạnh. Nhưng hết lần này đến lần khác, tôi chứng kiến ông ấy
cẩn thận tránh áp đặt người khác hay hà hiếp họ. Ông ấy muốn chỉ tham gia khi
ông muốn làm thế. Ông cẩn thận để không trở thành gánh nặng của ai hay làm ai
thấy rằng họ có ràng buộc gì với mình.

Quan sát cách Mohnish xử thế đã tạo nên một ảnh hưởng sâu sắc đến tôi vì

tôi có thể thấy rõ ràng rằng đây là một cách tuyệt vời để đối xử với người khác.
Tôi nhớ có lần bàn với ông ấy về tình huống một nhà đầu tư muốn bán đi cổ phần
của anh ta trong quỹ của tôi. Cha tôi ban đầu đề nghị tôi nên khuyên anh ta đừng
làm thế. Nhưng Mohnish bảo tôi rằng, “Đừng cố thuyết phục họ. Đó là tiền của
họ. Nếu họ muốn lấy ra, cứ để họ làm thế, đừng hỏi gì cả”. Quan hệ của tôi với
nhà đầu tư ấy có thể đã kết thúc, nhưng Mohnish giúp tôi nhận thấy rằng không
nên để lại cảm giác tội lỗi hay trách móc gì nhau - và, hơn thế nữa, là không để
lại ràng buộc gì.

Ý tưởng đơn giản nhưng đột phá này đã thẩm thấu vào những mặt khác của

đời tôi. Lấy ví dụ, tôi không bao giờ thử rủ bạn bè (hay bất cứ ai khác tương tự)
đầu tư vào quỹ của tôi. Tôi vui vì họ chỉ làm bạn của tôi. Đừng bao giờ để bạn
phải lấn cấn vì bị ràng buộc.

Nhìn lại, hồi mới quản lý quỹ, tôi đã thèm khát được xem là nhân vật quan

trọng dữ dội đến nhường nào. Hồi đó, tôi tin rằng mình phải quảng bá bản thân
và quỹ của mình đến các nhà đầu tư tiềm năng, cứ như thể sự huênh hoang đến
trơ tráo này là một phần không thể tách rời của một doanh nhân khôn ngoan và
một quản lý quỹ thành đạt vậy. Thực tế, đây chỉ là một ví dụ đáng xấu hổ của tính
tham lam của tôi mà thôi. Tôi cũng khó khăn lắm mới nhận ra tôi chỉ gây cho
người khác thấy cụt hứng khi gọi điện tìm cách bán hàng, hay khi tôi gửi thư
hàng loạt với hy vọng hão huyền thu hút sự chú ý của các nhà đầu tư tiềm năng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.