LỘT XÁC ĐỂ TRỞ THÀNH NHÀ ĐẦU TƯ GIÁ TRỊ - Trang 27

Khi nhìn lại cuộc họp với công ty tổng hợp hạt nhân lạnh, tôi có thể nhận ra

mình đã ngây thơ, ngờ nghệch thế nào. Thực sự, mọi người mong đợi tôi diễn
tròn vai của mình. Một dụng ý mà ai trong phòng cũng ngầm hiểu là một đoạn
đối thoại kiểu như thế này:

BAN QUẢN TRỊ CÔNG TY TỔNG HỢP HẠT NHÂN LẠNH: Các vị lãnh

đạo D. H. Blair phải không, vâng, chúng tôi đang xỏ mũi các vị đấy ạ. Cái của nợ
này rõ là chẳng đi đến đâu cả, nhưng chúng tôi đã vất vả với nó nhiều năm rồi và
cũng đã đầu tư không ít tiền bạc của bản thân vào rồi. Nói gì thì nói, không ai có
thể chứng minh 100% là món này sẽ không hoạt động. Hơn nữa, hãy thử nghĩ
đến sự phấn khích mà món này sẽ mang đến cho các nhà đầu tư và báo đài mà
xem. Đây sẽ là công ty năng lượng hạt nhân đầu tiên trên thế giới được niêm yết!

CÁC NHÂN VIÊN NGÂN HÀNG ĐẦU TƯ KHÁC CỦA D. H. BLAIR:

Vâng, vụ này cực kỳ không có khả năng thành công, nhưng chúng tôi cần phải
lấp đầy danh mục thương vụ của chúng tôi nên các ông - ban quản trị công ty, có
thể trở nên giàu có nhờ vào cổ phiếu của cổ đông sáng lập và chúng tôi - ngân
hàng đầu tư, có thể kiếm nhiều tiền nhờ các khoản phí và mua bán cổ phiếu. Và
ai biết được, biết đâu nó lại thành công thì sao, trong trường hợp đó thì các khách
hàng của chúng ta cũng được chia phần giàu có.

Giữa nghi thức đáng hoài nghi này, tôi đủ xao nhãng để đề cập rằng xét về

mặt vật lý, thứ này rõ là trò bịp, “Có quá nhiều người tuyên bố rằng họ đã thực
hiện được phản ứng tổng hợp hạt nhân lạnh, và chẳng có gì gọi là mới mẻ ở đây
cả”. Tôi quá thiếu tế nhị đến nỗi đã cười rất to.

Chỉ khi nhìn lại tôi mới nhận ra khi ấy tôi lập tức trở thành gã bị ghét nhất

trong phòng. Vụ này sao mà kiếm bộn tiền được khi mấy thằng ngu như tôi
không chịu ngậm miệng lại? Không có cửa để tôi thành công trong môi trường
này với sự trung thực quá mức của mình.

Nhưng tôi không muốn thừa nhận thất bại. Nên tôi nỗ lực gấp đôi, ép bản

thân phải gồng hơn nữa, cố gắng hơn nữa. Tôi lại buộc bản thân phải gắng cười,
rồi lại tiếp tục gọi thêm nhiều cuộc điện thoại. Và tôi càng đi nhiều hơn, cố kiếm
cho được một khách hàng.

Cuối cùng, sự cố gắng của tôi cũng được đến đáp, tôi tìm được một công ty

có tiềm năng thành công hơn hẳn. Lần này, tôi có thể đặt tay lên ngực và nói rằng
bất chấp rủi ro, công ty này xứng đáng được nhận đầu tư. Công ty này tên là
Telechips, vào năm 1994 nó đã có một thiết bị giao tiếp với cả máy tính và điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.