LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 111

tiếp tục xối nước, cho đó là ảo ảnh, ảo âm, vì quả thật chín đêm rồi, đã có
vài lần chàng nghe như vậy.

- Anh Định ơi !

A, lần nầy thì thật đây. Rõ ràng là có tiếng gọi ngoài trước.

Định thôi tắm ngay, mặc dầu chàng còn thèm nước ghê lắm. Chàng vội
choàng vào người chiếc áo dài may bằng vải khăn lông, loại áo mà những
người sang họ mặc để đi từ nhà tắm vào buồng ngủ, vừa kín đáo vừa để lau
khô toàn thân luôn thể, rồi đi mau lên nhà trên.

Tới ngưỡng cửa buồng trong, chàng hỏi lớn lên:

- Ai đó?

Tim chàng đập mau lắm, mặc dầu chàng có gái tới gõ cửa rất thường,
nhưng lần nầy linh tánh của chàng cứ cho là không phải những cô ả bá vơ
đâu. Thật ra thì tại mong chờ ai lâu ngày quá, chàng tưởng tượng mạnh vậy
thôi, chớ không có linh tánh khỉ khô gì hết ráo.

- Lan đây, anh Định ơi!

Định suýt đứng tim. Chàng mặc luôn chiếc áo kỳ dị đó để chạy ra trước mở
cửa hầu tránh cho Lan khỏi phải chờ đợi lâu, vì chàng biết Lan gọi cửa đã
lâu lắm rồi.

Cửa mở ra, chàng vừa nói mau, vừa bước lùi vào trong:

- Em cứ vô chơi, anh xin lỗi em vì anh đang tắm ngoài sau, không nghe gì
hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.