LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 138

được nàng về một mình hay về với ai.

Bóng đèn chong ở buồng trong yếu lắm chỉ soi lờ mờ buồng ngoài thôi.
Thêm vào đó một bức màn may bằng vải thật dày, buông xuống sau hai
cánh cửa thì có mở cửa người ngoài cũng chẳng thấy được thứ ánh sáng
yếu ớt trong xa.

Người mở cửa là một chị đàn bà trạc bốn mươi. Chị ta không ngạc nhiên
trước sự có mặt của chàng và toan trở gót đi ngay, nhưng Thu Mai hỏi:

- Em ngủ sớm hay không?

- Dạ, cô đi rồi thì em ngủ liền.

Thì ra tiên nga có con, không biết mấy đứa, bao nhiêu tuổi và không biết da
nó màu gì.

Định không phải là thi sĩ, nhưng dầu sao chàng cũng vỡ mộng phần rào.
Cũng may là chàng chưa hề có dịp nghe các nàng tiên ấy văng tục.

Thu Mai đóng cửa lại liền và mở đèn lên. À, thì ra nhà không có buồng tiếp
khách và đây là buồng ngủ có lẽ là của tiên nga vì giường, nệm, chăn, gối
đẹp lắm, với lại không có ai nằm trên giường cả.

Buồng trong là buồng ngủ của con cái tiên nga chắc là được đóng lại bằng
một cánh cửa ba nô giả, kín mít nhưng đơn sơ, ghép bằng ba tấm ván đứng,
kẽ ván được lắp lại bằng lách.

Cửa lại có móc bên ngoài và Thu Mai đi móc cửa lại trước hết.

Nàng chỉ một chiếc ghế bành khá đẹp và Định lặng lẽ ngồi lên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.