LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 166

Khi Định xuất hiện ra nơi khung cửa thì Lan càng kinh ngạc hơn, bởi nàng
đinh ninh rằng Định chỉ là một thầy ký khiêm tốn mà thôi.

- A, anh ! Lan reo lên, sau nhiều giây ngậm câm vì lạ lùng. Mời anh vào !

Lan mặc sơ mi, quần ta, cả hai đều may bằng vải nhơn tạo màu ngà, nặng
mình và dịu như toile-de-lin, và nhờ thế mà nàng xác nhận với Định rằng
eo nàng đẹp thật, nhớ những lần nàng mặc đầm, Định có thể ngỡ rằng nàng
ăn gian ở điểm nào, mặc dầu lần gặp sau rốt chiếc camisole của Lan cũng
rất thành thật.

Định chỉ bước tới một bước thôi, rồi hỏi:

- Lan có bận gì không?

- Dạ không.

- Có hẹn không?

- Dạ cũng không.

- Đi chơi được chớ?

- Rất hoan nghinh.

- Vậy mời Lan đi uống nước.

- Nhưng anh ngồi chớ, Lan còn phải thay áo.

- Không anh không ngồi để cho Lan ngại, không dám trang điểm lâu lắc.
Anh thích Lan đơn sơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.