LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 168

Định mở cửa phía trong cho Lan lên trước rồi mới đi vòng qua bên kia.

- Chắc em đã ăn cơm rồi? Chàng hỏi khi rồ máy.

- Dạ em ăn rồi.

- Vậy ta đi dạo mát thôi em nhé?

- Hay lắm.

Định cho xe chạy và kể lể :

- Anh muốn đến mời em ra ngoại ô ăn cơm, hồi còn thật sớm lận kia.
Nhưng rồi anh lại thôi. Anh không muốn Liên biết em với anh quen thân
nhau.

- Sao lạ vậy? Lan hơi nghi nghi lo lo. Nỗi sợ ấy chỉ có thể là vì hai người
đã có gì với nhau rồi. Thông thường ai cũng phải hiểu như vậy.

- Em không thể nào hiểu được đâu.

Lối trả lời ăn trợt của Định càng làm Lan nghi hơn. Nàng đoán rằng Định
không thể bịa láo được, nên đánh trống lấp bằng cái câu có vẻ bí mật ấy.

Thế nên, bỗng dưng sự tươi vui đào ngũ ngay gương mặt của nàng mà Định
chưa hay biết.

Định cứ nói huyên thuyên và Lan cứ làm thinh từ đầu mùa chí cuối và khi
đậu xe lại trước một hiệu ăn và giải khát hay lắm, chỉ mới khai trương có
hai hôm thôi và Định thấy đó là nơi lý tưởng nhứt để họ biết nhau nhiều
hơn, một hiệu ăn uống rằm ven sông Bến Nghé vốn của người Pháp, bị bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.