LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 169

lâu rồi giờ ta khai thác dưới cái tên mới là Ngân Đình, khi ấy Định mới
chợt thấy là chỉ có một mình chàng nói thôi.

Chỗ nầy sáng đèn và chàng day lại thì thấy Lan buồn hiu.

Chàng ngạc nhiên trước sự thay đổi nơi Lan, mới nắng khi nãy đây, không
thấy trời kéo mây mà lại sắp mưa.

- Lan! Định gọi khẽ.

- Dạ.

- Sao lại buồn?

- Không, không có gì hết.

- Chắc em không thích ở đây? Vậy ta đi nơi khác.

Nói xong, Định cho xe rồ máy rồi quanh chữ U để chạy qua bên Tân
Thuận.

Thật ra chàng chỉ kiếm cớ để đi nơi khác, làm bộ đoán ý của Lan vậy thôi.
Chàng hiểu Lan bất bình về chuyện gì và định tìm nơi vắng vẻ đễ dỗ nàng
hơn là ở một nơi đông đảo và sáng sủa.

Chàng cứ làm thinh, cho xe chạy mau và qua khỏi cầu Tân Thuận chàng
mới nói :

- Đã là bạn của nhau, thì nên tha thứ nhau những chuyện lặt vặt. Bằng như
có nỗi bất bình lớn em nên nói thẳng ra để ta cùng giải quyết là hơn. Anh
mến em vì tánh cởi mở của em, nhưng sao em lại bỗng dưng bưng bít như
thế nầy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.