LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 167

- Đồng ý. Nhưng ít lắm cũng phải tốn năm phút.

- Không, hai phút thôi.

- Cái anh nầy ! Nóng như Trương Phi! À, anh thích em mặc gì ?

- Em mặc gì cũng đẹp tuốt hết.

Nhà nầy không có trẻ con, nhưng cũng có một bà già, Định thoáng thấy
đang làm công việc dưới nhà bếp. Có không khí gia đình chớ không phải
không khí khách sạn như nhà Thu Mai. Lẽ cố nhiên là phải như vậy, tuy
nhiên Định cũng rất thưởng thức cái tự nhiên phải có ấy và chàng nghe cô
gái chửa hoang đẻ lạnh thơm hơn Thu Mai nhiều quá.

Chắc là Lan phải nỗ lực ăn mặc tốc hành trong ấy, vì chàng cho Lan hai
phút, nhưng vẫn chuẩn bị tính thầm để phải đợi năm phút. Vậy mà mới có
ba phút qua là Lan đã bước ra.

- Đẹp! Chàng chỉ khen có một tiếng thôi nhưng cái tiếng độc nhứt ấy nói
rất nhiều.

Lan tươi như hoa, không phải vì tuổi trẻ và trang phục, trang điểm mà vì
rằng vui dạ không biết bao nhiêu và Định thấy nàng đẹp hơn mấy lần trước
nhiều nhờ vẻ tươi vui ấy.

- Khỏi xin phép ai chớ, chàng hỏi.

- Dạ khỏi, em đã dặn bà bếp coi chừng nhà là đủ rồi.

Lan ba hồi xưng "Lan" ba hồi xưng "Em". Định đoán rằng nàng chỉ quen
xưng tên mà thôi, với tất cả mọi người và rán sức để lối xưng hô, riêng đối
với chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.