LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 87

Nhưng nằm trằn trọc một hơi, Lan bỗng thấy một câu hỏi thứ ba nổi lên:
mình có tin rằng có tình yêu hay không?

Nàng giựt nẩy mình khi thoáng thấy cái dấu hỏi to lớn ấy hiện ra trên bức
màn đen của căn buồng mà nàng không buồn thắp đèn.

Những người con gái thích có bạn trai, thích sống ồ ạt, thích cái nếp sống
Tây phương coi vậy mà rất ít đa tình hơn các cô gái khuê môn bất xuất vì
bản chất của họ như thế mà cũng chính vì sự gần gũi, sự chung đụng
thường xuyên với con trai, giết chết những mơ mộng nơi họ.

Phương chi, Lan bị rủi ro trót gặp tình yêu dưới gương mặt bẩn thỉu và tồi
tệ nhất của nó, nên nàng đã chứng kiến cuộc tự sát của chút xíu thơ mộng
còn rơi rớt lại nơi nàng.

Dĩ nhiên là cái đêm khiêu vũ lậu bị chụp đầu và sau đó, không bao giờ
nàng CÓ YÊU ông Mạnh cả, mà chỉ hiến thân cho lão ta thôi, nhưng nàng
biết rằng tình yêu thật sự cũng chỉ có thế cộng thêm với tình cảm, mà tình
cảm của nàng vốn nó đã nghèo nàn lại bị giết gần hết, thế nên nàng đã ngạc
nhiên mà hỏi thầm: "Hóa ra chỉ có thế à? Có lảng xẹt chưa, cái tình yêu mà
mình đã mơ bao nhiêu năm nay! Thằng Dũng nó đã bối rối, nó đã ấp úng,
nó đã đỏ tai mỗi khi nó muốn nói với mình cái gì, nhưng chưa hề dám nói.
Đó, đó là tình cảm. Cộng thêm vào đó hành động của ông già nó, là đủ cả
hai yếu tố của tình yêu khách quan, tình yêu mà người khác tặng cho mình.
Nhưng nếu chỉ có thế thì thật là tình yêu không đáng kể, trong đời một
người.

Phải có cái gì khác hơn, và cái ấy Lan cũng vừa phát kiến ra là tình cảm
xuất phát từ phía bên nàng.

Với Định thì nàng có nghe yêu hắn, tức cái yếu tố thiếu trước đây, trong
trường hợp nầy không thiếu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.