LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 88

Nhưng quả là không có gì cao đẹp cho lắm như người ta nói. Chắc nàng
không dám chết vì Định đâu, và lỡ không được Định yêu, nàng cũng chẳng
buồn bao nhiêu. Được hắn yêu một lúc rồi bị phụ, nàng sẽ sầu trong hai bốn
tiếng đồng hồ thôi.

"Không, mình không phải là con người trời sanh ra để mà yêu và hưởng
tình yêu. Nhưng nhứt định là phải được anh Định. Mình thích anh ấy lắm,
không rõ vì sao và cứ tạm cho rằng yêu anh ấy và được anh ấy yêu là mối
tình lớn của mình đó."

Nghĩ tới đây. Lan rất buồn cười. Thì ra cái chuyện yêu đương là một trò
chơi. Vâng, nàng xem đó là một trò đùa, y như Định. Một cuộc cút bắt của
sự chênh lệch giữa tuổi của tâm hồn. Tuổi của tâm hồn chớ không phải tuổi
tác thật sự đâu. Cái bọn đồng lứa với nàng, bọn con trai của nàng ấy, chúng
nó cùng nàng đi giải trí chung với nhau, ở khắp nơi, có khi đi rất xa, Vũng
Tàu, Dalat, thân với nhau không biết bao nhiêu, vậy mà không thằng nào
cua nàng được cả. Nàng cho lũ nó ra rìa hết, vì xem lũ nó như em út.

Giờ thì tới phiên một anh lớn cho nàng ra rìa đây, có lẽ vì chàng ta cũng
xem nàng thư em út. Anh ấy đã chẳng gọi nàng bằng "cô bé" là gì?
"Không, con người ấy có vẻ kinh nghiệm, thạo đời, kịp thời thì chắc chắn
anh ta không chê mình vì lỡ lầm của mình đâu. Chỉ vì cái trò đùa nầy nó
như thế đó. Chị ba, chị ấy đã được nếu chị ấy không vụng về ở điểm nào
mà mình không biết, nhưng chắc chắn là chị ấy đã vụng về, đã đi sai nước
cờ".

° ° °

Cái anh chàng xem tình yêu là trò đùa, đêm nay làm phận sự rất tắc trách.
Anh ta nghe người vũ nữ tên là Thu Mai bằng hai tai lơ đễnh, mặc dầu
nàng nầy biết rất nhiều bí mật của các ông bự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.