LŨ MỤC ĐỒNG - Trang 119

kẽ nứt. Một phần nào đó của tiếng động đến từ phương bắc, âm thanh liền
mạch và trơn tru của những dòng sông băng. Hơi nước cùng đám khí bốc ra
từ miệng núi lửa tạo thành những âm thanh chói tai, và những ngọn lửa cao
nhất của mặt trời kêu ro ro như đến từ một lò rèn. Nước chảy đi khắp nơi,
những đám bọt bị bùn làm vỡ tung, hạt nứt ra, gieo mầm vào lòng đất. Và nó
nghe những rễ cây đang rung rinh, nghe nhựa nhỏ từng giọt trong thân cây,
và khúc phong ca của những ngọn cỏ sắc bén. Rồi những tiếng động khác
kéo đến, những tiếng động mà Jon biết rất rõ như tiếng máy bơm và tiếng xe
tải con nổ máy, tiếng dây xích kêu lách cách, tiếng máy cưa, tiếng pít-tông
đang nện thô bạo, và tiếng tàu hụ còi ra khơi. Một chiếc phi cơ xé toạc cả
khoảng trời phía trên đại dương với bốn tua-bin phản lực của mình. Một
giọng nói cất lên, giọng con người, đâu đó trong một lớp học, mà giọng con
người thật chăng? Âm thanh ấy nghe như tiếng kêu của một loài côn trùng
đang bị biến dạng, trở thành một tiếng xuýt kéo dài lê thê, hay bị ngắt thành
những tiếng rít chói tai. Bầy chim biển đập cánh vù vù trên những vách đá.
Lũ mòng biển kêu liếp chiếp. Jon bị tất cả những tiếng động ấy cuốn theo.
Cơ thể nó lúc này đang lơ lửng phía trên lớp dung nham, trôi đi như những
mảng rêu, xoay điên cuồng trong các xoáy nước vô hình, trong lúc những vì
sao chiếu rực rỡ cả bầu trời ở ranh giới giữa ngày và đêm.

Jon nằm như thế một lúc lâu, nhìn và lắng nghe. Rồi những tiếng động

xa dần, yếu ớt, tiếng này ra đi sau tiếng kia. Con tim của nó cũng dịu lại, đập
đều đặn hơn, và ánh sáng khoác lên mình một lớp áo xám.

Jon lật sang một bên để nhìn người bạn của mình. Trên lớp đá đen, đứa

trẻ nằm co chân lại, tựa đầu vào cánh tay. Lồng ngực của nó khẽ nhô lên, và
Jon biết cậu bé đã ngủ. Thế là nó cũng nhắm mắt lại, chờ đợi giấc ngủ của
mình.

Jon tỉnh giấc khi mặt trời đã hiện ra trên đường chân trời. Nó ngồi dậy

và nhìn ra xung quanh, ngơ ngác. Đứa trẻ đã không còn ở đó. Chỉ có vùng
dung nham màu đen rộng lớn, và, ở xa tít tắp kia là thung lũng, nơi những
bóng hình đầu tiên bắt đầu được tô điểm. Gió lại thổi, phủi sạch không gian.
Jon đứng dậy, đi tìm người bạn của mình. Nó men theo sườn dung nham để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.