LŨ MỤC ĐỒNG - Trang 16

— Cháu tin là biển ở đó thật sự có màu đỏ à?

— Cháu không biết. – Mondo đáp.

— Khi mặt trời lặn, nước biển chuyển sang màu đỏ, đúng vậy. Nhưng

nó có cái tên như vậy là do những người sống ở đó trước đây.

Mondo nhìn chiếc tàu hàng đang đi xa dần.

— Chắc chắn nó đi tới đó, tới Châu Phi.

— Xa đấy. – Lão ngư Giordan nói. – Ở đó nóng lắm, nắng rất gắt, bờ

biển giống như sa mạc vậy.

— Ở đó có cây cọ không ông?

— Có chứ, có cả những bãi cát dài thật dài nữa. Vào ban ngày, nước

biển xanh ngắt, có rất nhiều con thuyền đánh cá nhỏ có gắn buồm dạng
cánh. Chúng đi dọc theo bờ biển, từ làng này qua làng khác.

— Vậy là người ta có thể ngồi trên bờ biển và ngắm những chiếc

thuyền chạy qua? Người ta ngồi trong bóng mát, kể chuyện cho nhau nghe
trong khi quan sát tàu thuyền trên biển hả ông?

— Người ta phải làm việc, họ vá lưới, đóng những cái bảng kẽm lên vỏ

của các con tàu nằm trên bờ. Bọn trẻ con đi tìm củi và nhóm lửa trên bãi
biển để làm nóng thứ nhựa dính được dùng để trét vào các vết nứt trên thân
thuyền.

Lúc này lão ngư Giordan không quan sát sợi dây câu của mình nữa.

Ông nhìn ra xa, về phía chân trời, như thể đang tìm cách để nhìn thấy tất cả
những cảnh đó.

— Ở biển Đỏ có cá mập không ông?

— Có chứ, luôn có một hoặc hai con cá mập bám theo tàu bè, nhưng

người ta đã quen với chuyện đó, họ không để ý tới chúng.

— Chúng có hung dữ không ạ?

— Cá mập cũng giống như lũ cáo, cháu biết đấy. Chúng luôn đi tìm

những thứ rác rưởi rơi xuống nước, hoặc thứ gì đó để chôm chỉa. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.