LŨ MỤC ĐỒNG - Trang 172

Rồi nó chạy thật nhanh, băng qua từng con phố trong thị trấn và gõ tất

cả các cánh cửa trong lúc hét to:

— Mọi người ơi, mau đến đây! Hãy đến đây mau! Chúng ta sẽ đi ngay

bây giờ!

Trẻ con và phụ nữ bước ra trước tiên, vì họ đã hiểu chuyện gì đang diễn

ra. Rồi những người đàn ông cũng lần lượt kéo tới. Dưới phố, đám đông dân
cư Bờ Đê không ngừng tăng. Họ mang theo những gì có thể, dưới ánh đèn
điện, nào túi, nào thùng giấy, và một số dụng cụ làm bếp. Đám trẻ con hò hét
và chạy qua chạy lại các con phố, lặp đi lặp lại cùng một câu:

— Nào chúng ta cùng đi! Nào chúng ta cùng đi!

Khi tất cả mọi người đến trước nhà Martin, có một khoảnh khắc im

lặng, như một chút do dự. Ngay cả bác quản lý hợp tác xã cũng không dám
nói gì, bởi lẽ đây là một điều bí ẩn mà tất cả đều cảm nhận được.

Còn chú, Martin, chú đứng bất động trước con đường mở ra giữa

những hàng sậy. Rồi, chẳng nói tiếng nào với đám đông đang chờ đợi, chú
bắt đầu bước vào con đường ấy, hướng về dòng sông. Thế là những người
khác bắt đầu đi theo. Chú tiến lên từng bước đều đặn, không ngoảnh đầu ra
sau, không do dự, như thể biết rõ mình đang đi đâu. Khi chú bắt đầu bước
xuống sông, mé nước cạn, người ta liền hiểu ra chú muốn làm gì, và họ
không còn sợ nữa. Mặt nước đen lung linh quanh cơ thể Martin. Những đứa
trẻ nắm tay những người phụ nữ và đàn ông, và rất chậm, đám đông cũng
tiến vào dòng nước lạnh ấy. Từ bên này dòng sông đen với hàng sỏi dài lấp
lánh, Alia, trong lúc bước đi trên thềm nước trơn trợt, váy bám vào bụng và
đùi, lặng lẽ ngắm dải âm u bên kia bờ, nơi không một ánh sáng nào chiếu
tới.

Quỳnh Anh dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.