LŨ MỤC ĐỒNG - Trang 189

trống không trong đầu nó rít thành tiếng, tựa như nó đang rơi từ trên vách đá
xuống.

Khi Petite Croix hút xong điếu thuốc, nó vứt ra trước mặt nó, trong

khoảng không.

“Anh có biết bay không?” nó hỏi.

Người lính lại cười.

“Bay, bay làm sao?”

“Bay trên trời, như những con chim.”

“Coi kia, đâu có ai làm được như vậy.”

Rồi đột nhiên, anh nghe tiếng máy bay bay qua quyển bình lưu, cao đến

độ người ta chỉ nhìn thấy một chấm bạc ở đầu vết rẽ dài màu trắng chia đôi
bầu trời. Âm thanh mấy chiếc tuabin phản lực dội chậm trên cánh đồng và
trong các hốc thác nước, nghe giống như một tiếng sấm ở xa.

“Đấy là một chiếc phi cơ Stratofortress, tuốt trên cao,” người lính nói.

“Nó bay đi đâu vậy?”

“Tôi không biết.”

Petite Croix ngẩng mặt lên trời cao, nó theo dõi đường bay chậm của

chiếc phi cơ. Mặt nó tối sẫm lại, môi mím chặt, như sợ hãi, hay đau đớn.

“Nó giống như con chim bồ cắt,” nó bảo. “Khi chim bồ cắt bay qua bầu

trời, em cảm nhận được cái bóng của nó, rất lạnh, nó quay vòng chậm, quay
chậm, bởi vì chim bồ cắt đang tìm một con mồi.”

“Vậy thì em giống như những con gà mái. Gà mái chúng nó ôm sát

nhau khi chim bồ cắt bay trên đầu chúng!” Người lính nói đùa, thế tuy nhiên
anh, anh cũng cảm thấy như vậy, và tiếng máy bay phản lực trong quyển
bình lưu làm tim anh đập nhanh hơn.

Anh nhìn thấy đường bay của chiếc Stratofortress trên biển, bay về phía

Triều Tiên, suốt nhiều giờ đồng hồ dài; những con sóng trên biển giống như
những vết nhăn, bầu trời láng và trong suốt, xanh đậm tuốt trên đỉnh trời,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.