LŨ MỤC ĐỒNG - Trang 61

yêu cầu, làm một bộ hồ sơ, và chuyện đó không thể ngày một ngày hai là
xong đâu.

Bà Thị Chín tìm từ trong đầu, không nói nổi nên lời.

— Trong lúc này, phải để cho chính quyền làm việc. Đứa bé này… mà

nó tên gì nhỉ?

— Mondo. – Bà Thị Chín đáp. – Tôi…

— Đứa bé này đang được theo dõi. Nó phải được chữa bệnh. Chúng tôi

sẽ chăm lo cho nó, lập hồ sơ cho nó. Bà có biết từng tuổi này mà nó không
biết đọc biết viết, cũng chưa bao giờ tới trường không?

Bà Thị Chín cố lên tiếng, nhưng cổ họng bà nghẹn lại.

— Tôi có thể đi thăm nó được không? – Cuối cùng bà hỏi.

— Được chứ, tất nhiên là được. – Viên thanh tra đứng lên. – Sau vài

ngày nữa, khi tình trạng của nó đã ổn định, bà sẽ được vào thăm nó, nhưng
bà phải xin phép giám đốc.

— Ngày hôm nay kia! – Bà Thị Chín thốt lên. Giọng bà khàn đi. –

Ngày hôm nay, tôi phải gặp nó ngày hôm nay!

— Không, tuyệt đối không thể được. Bà sẽ chỉ có thể gặp nó sau bốn

hoặc năm ngày nữa.

— Tôi xin ông! Chuyện đó rất quan trọng đối với thằng bé, vào lúc

này!

Viên thanh tra đưa bà Thị Chín ra cửa.

— Sau bốn tới năm ngày nữa thì được.

Lúc mở cửa, ông ta đề nghị:

— Hãy cho tôi tên và địa chỉ của bà, để chúng tôi tiện liên lạc.

Rồi ông ta ghi lại vào một cuốn sổ cũ.

— Được rồi. Bà hãy gọi điện lại cho tôi sau hai ngày nữa, để chúng tôi

mở hồ sơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.