LŨ MỤC ĐỒNG - Trang 65

LULLABY

Ngày mà Lullaby quyết định sẽ không đến trường nữa, trời hẵng còn

sớm, độ giữa tháng mười. Nó đã ra khỏi giường, đi chân trần băng ngang
phòng, tách hai lá màn xếp nhìn ra bên ngoài. Ngoài kia trời ngập nắng, chỉ
cần chồm tới trước một chút là thấy một mẩu trời xanh. Bên dưới có ba bốn
chú bồ câu đang nhảy nhót trên vỉa hè, lông xù lên vì gió. Bên trên những
chiếc xe hơi đang đỗ, biển xanh thẫm một màu, một chiếc thuyền buồm
trắng đang tiến về trước một cách nhọc nhằn. Lullaby ngắm tất cả những
điều này, và nó cảm thấy trong lòng thật nhẹ nhõm khi quyết định không đến
trường nữa.

Nó quay vào giữa phòng, ngồi vào bàn, và bắt đầu biên một lá thư mà

không thèm bật đèn lên.

Gửi ba yêu dấu,

Hôm nay trời đẹp lắm. Bầu trời xanh thật là xanh đúng như con thích

ấy. Con ước gì ba ở đây để ngắm bầu trời này. Biển cũng xanh thật là xanh.
Mùa đông sắp đến rồi. Và một năm thật dài nữa sẽ lại bắt đầu. Con hi vọng
ba đến sớm, vì con không biết bầu trời này và biển này có đợi ba được
không. Sáng nay khi thức dậy (cách đây hơn một tiếng) một lần nữa con lại
tưởng mình đang ở Istanbul. Con muốn nhắm mắt lại để khi mở mắt ra con
lại tưởng mình đang ở Istanbul. Ba nhớ không? Ba đã mua hai bó hoa, một
cho con và một cho xơ Laurence. Những bông hoa to màu trắng thơm ngát
(vì vậy mà người ta gọi chúng là hương thơm phải không?). Chúng thơm
đến mức mình đã để chúng trong phòng tắm. Ba còn nói mình có thể uống
nước ở trong đó, và con đi vào phòng tắm và con uống thật lâu, và mấy bông
hoa của con héo hết. Ba có nhớ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.