LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 107

- Thưa cha, từ hôm đó đến nay con không gặp anh ta lần nào cả. Con nghĩ
là anh ta đã rời xứ nầy hay đang ở tù...
- Không đâu. Hắn vẫn tự do. Hắn có nhắn tôi "nói giúp Mary là tôi rất ái
ngại cho nàng".
- Thưa, chỉ thế thôi ư?
- Cô còn muốn gì hơn? Vả lại, có ông Bassat trờ đến khi anh ta nói xong
câu đó. Nếu không...
- Jean có mặt tại nhà ông tòa?
- Sao không? Anh ta có quyền đến chứ, anh ta là em nạn nhân mà, nhưng
xem ra anh ta chả buồn chút gì...
- Thế, thưa cha, người ta có chất vấn ảnh không?
- Khỏi nói, thảo luận sôi nổi trọn ngày, nhưng Mary nầy! Jean khôn lắm,
thông minh hơn Joss nhiều...À! Cô bảo là hắn chuyên trộm ngựa phải
không? Có lẽ đó chỉ là một sinh kế tạm, nếu có cơ hội, anh ta sẽ khá hơn...
Mỗi lời của Davey làm cho Mary càng sốt ruột, nhưng cô không dám hỏi,
cho đến sau, cô không kiên nhẫn nổi:
- Thưa cha, họ sẽ kết án anh ấy không?
- Kết án? Về tội gì? So với công lớn của Jean sau khi tố cáo anh ư? Tối nay,
tôi thấy cô làm sao ấy...Mary!
- Thưa cha, trí óc con như mụ đi...
- Tôi cũng thấy thế, Mary ạ !
Mary mở to mắt; nàng thấy như Davey chế giễu mình, như ông đổi tính,
như ông là người khác.
- Nghe rõ đây, Mary! Hôm áp lễ Giáng Sinh, bạn cô đã bị ông Bassat tóm
cổ về tội gì cô biết rồi đó. Ông ta bảo Jean "Anh bị bắt quả tang trộm ngựa
của ông tòa. Ngày mai anh sẽ ra trước vành móng ngựa và anh sẽ không
thấy một đuôi ngựa nào nữa trong vòng 12 năm hay có thể hơn. Nhưng tôi
có thể dung tha cho anh tức thì nếu anh cung cấp cho tôi bằng cớ tội ác của
Joss Merlyn". Jean lắc đầu quầy quậy, thà chịu ở tù chứ không tố cáo anh.
Ông tòa thong thả khuyến dụ: "Tôi không buộc anh làm gấp, để anh có thì
giờ nghĩ kỹ mà!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.