LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 108

Rồi ông thả Jean ra, vì Jean hẹn để suy nghĩ lại. Đúng hẹn anh ta nói với
ông tòa: "Tôi không giúp tay cho luật pháp, nếu muốn bắt ảnh, các ông tự
tìm cách mà bắt" . Ông Bassat bèn dí mẩu báo đánh đắm tàu đêm Noel vào
mắt Jean mà rằng: "Đọc đi Jean! Đọc kỹ đi coi có bao nhiêu nhân mạng
chết vì anh Joss của anh" ...

Đoạn sau câu chuyện tôi không rõ lắm, vì lúc đó có nhiều người đến hỏi
ông tòa đủ thứ. Nhưng đây là đoạn chót: Tinh sương hôm sau người ta thấy
Jean có mặt trong buổi lễ sớm nhất và ra khỏi nhà thờ, anh ta đến thẳng ông
tòa cùng với đủ bằng cớ buộc tội Merlyn.

Cha Davey đứng dậy, dẹp mâm ăn qua một bên rồi đến ngồi tựa vào ghế
cạnh lò sưởi. Mary sững sờ vì những điều ông kể, toàn thân nàng bừng
nóng, sinh lực nàng phục hồi, niềm tin và can đảm nàng lại đầy ắp: ra nàng
đã kết tội oan ức cho người yêu! Kể từ khi gặp cô gái đến giờ, đây là lần
đầu, ông thấy cô cười. Sự lo âu bị xóa tan trên khuôn mặt rạng rỡ. Ông rút
đồng hồ ra xem giờ và lần thứ nhất, cô gái thấy ông có vẻ hối hả, khác
thường:
- Thời gian qua mau quá, Mary! Tôi nghĩ là đã nói đủ về Jean. Bây giờ đến
chuyện khác...
- Xin cha cho con hỏi một câu chót: Jean còn ở North Hill không?
- Còn. Và chính câu cuối cùng của bạn cô làm tôi phải vội vã về đây.
- Anh ta nói gì với cha?
- Không, hắn nói với tất cả mọi người: hắn sẽ đến thăm lão thợ làm móng
ngựa...
Mary mở to mắt, ngạc nhiên, nàng không thấy câu chuyện móng ngựa ăn
nhập gì đến tội ác của kẻ sát nhân. Davet vẫn điềm nhiên:
- Cô ngạc nhiên ư? Thế nầy nầy: Jean nhặt được cái móng ngựa trên đồng,
sau lữ quán. Móng ngựa nầy còn mới, chứng tỏ sự làm việc cẩu thả của
Tom Jory. Quen ăn trộm ngựa, Jean dễ dàng nhận ra các loại móng ngựa
của những thợ trong vùng.
- Rồi sao, thưa cha? - Mary nóng nảy hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.