LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 111

một điều là ngài đã không chịu nghe lời tôi, một kẻ khắc ngài như nước với
lửa, chỉ có một điều kỳ diệu là tôi với ngài giống nhau hơn cả đôi trẻ song
sinh. Tôi dám cá rằng nếu mẹ tôi hay mẹ ngài có sống lại mà nhìn chúng
tôi, họ cũng không tài nào nhận ra ai là con họ ! Trong đời tôi, tôi làm
nhiều việc tàn bạo, song thú thật với cô: tôi chưa từng thấy hối hận là gì, trừ
lần ấy khi tôi phải xuống tay hạ sát con người khả kính chỉ có mỗi cái tội là
giống tôi, quá giống tôi! Mary! Cô có biết không? Cha đã nói thế nầy với
tôi: "Xin Chúa tha tội cho con, con không biết con nhúng tay vào tội ác!"
trước khi ngài tắt thở...
Giọng kẻ ác trầm lại, chìm xuống như giọng của kẻ từ cõi khác vọng về,
làm cho cô gái lặng người. Tuy nhiên, cô chỉ thấy lao đao vì quá bất ngờ,
chứ vốn quen với hiểm nguy, Mary lại vừa được tiếp sức sau khi biết Jean
vô tội, nàng vẫn giữ bề ngoài bình tĩnh như thường. Chạm phải đôi mắt
khinh bỉ của Mary, kẻ ác bỗng đột nhiên đổi giọng:
- Tại sao cha Davey lại từ chối đề nghị rất phải chăng của tôi? Tôi đã thề
không đụng đến một sợi tóc của cha. Cha cứ làm phận sự của cha, tôi cứ
làm phận sự của tôi. Cô Mary? Cô có thấy hai lằn song song của một thiết
lộ chưa? Có bao giờ lằn nầy làm vướng bận, cản trở lằn kia đâu? Ấy thế mà
cha khăng khăng chọn cái chết hơn là để cho tôi lâu lâu được mượn cái bề
ngoài của cha mà tự do đi lại, hành động. Thế là cha tự kết án cha rồi!...
- Thôi! Ông đừng nói nữa, tôi tởm phải nghe ông, phải đối diện với ông.
Ông giết tôi đi! Thà tôi chết còn hơn biết thêm gì nữa về ông. Cũng đừng
hòng tôi theo ông như ông vừa nói...
- Mary, cô còn trẻ lắm, cô có một vẻ duyên dáng đáng yêu, cô lại can đảm
khác những cô gái tôi từng gặp. Tôi thật không nỡ... Vả lại theo tôi kinh
nghiệm, thời gian sẽ làm phôi pha, làm dịu hết mọi thứ. Và rồi, sống cạnh
tôi, cô sẽ thấy tôi cũng có nhiều điểm khá, có thể hợp với cô. Tình bạn giữa
chúng ta sẽ thắm thiết...
- Tình bạn? - Mary đứng bật lên, gằn giọng - đó là một sự lừa dối nhục nhã,
ông dám mở miệng nói đến những lời như thế trong lúc tay ông còn dính
máu người vô tội. Với tôi, ngay cả Joss Merlyn cũng còn khá hơn ông: ông
ta luôn luôn bị ám ảnh vì tội ác, còn biết sợ hãi. Chứ với ông... ông nấp sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.