LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 32

- Ủa? Thấy tôi mà cô không chạy trốn ư? Cô có nhớ chú Joss không?
Mary cố mỉm cười chào ông ta và hỏi cuộc du hành của ông có tốt đẹp
chăng.
- Tốt đẹp khỉ khô! Tôi chỉ cần kiếm tiền thôi. Nếu cô muốn biết, tôi trả lời
đây: tôi có vào cung điện thăm Đức Vua!
Đắc ý về câu pha trò của mình, ông ta cười khanh khách. Patience hiện ra
phía sau ông, bà cũng mỉm cười, song nụ cười của bà tắt tức thì khi chồng
bà ngừng lại. Mary nhận thấy dì mình đã trở về với nỗi lo sợ thường xuyên.
Nàng lặng lẽ toan rút lui thì Joss gọi giật nàng lại:
- Nghe đây! Chiều nay đừng có trốn trên đó. Có việc làm ở quầy rượu,
nghe chưa? Cô biết hôm nay thứ mấy không?
Mary chưa mất ý thức về thời gian: nàng đến đây hôm thứ hai, vậy hôm
nay là thứ bảy. Nàng hiểu chú Joss muốn bảo gì. Sẽ có khách đến Lữ quán
Giao Mai.

***

Họ đến từng người một. Họ băng qua sân, yên lặng và rất nhanh như không
muốn ai trông thấy, tuy họ đi trong bóng tối. Họ đi dọc bờ thành đến bên
cổng gỗ gõ cửa và được đưa vào quầy rượu.
Có người mang theo đèn lồng nhưng ánh sáng như làm phiền họ nên họ lấy
áo khoác che lại. Vài người đi ngựa, vó ngựa khua đều trong đêm phá tan
bầu không khí yên tĩnh của Lữ quán Giao Mai. Kế đó, có tiếng mở cửa
chuồng ngựa và tiếng trò truyện thì thào. Có người mũ che khuất mặt, áo
choàng cao kín cằm. Họ có vẻ mờ ám, bí mật.
Trong Lữ quán đèn sáng rực rọi qua cái cửa sổ mở rộng. Thường, cửa sổ
đóng kín mịt. Càng về khuya, sự huyên náo càng tăng. Có tiếng cười, tiếng
hát, tiếng hò hét. Điều đó chứng tỏ rằng họ đã qua sự dè dặt lúc chưa đặt
chân vào bên trong. Vào đến quầy rượu, ngồi giữa bạn bè, miệng phì phào
thuốc lá, tay bưng cốc rượu tràn sóng sánh, họ thôi thận trọng.
Đám người tụ họp quanh Joss thật sự kỳ lạ. Mary đứng trong quầy, khuất
sau hàng chai và ly nên nàng dễ quan sát họ mà họ không ngờ. Họ ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.