LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 34

trước vẻ hầm hầm của Joss.
Mary thấy có sự bất thường, man rợ trong những tiếng cười đó, nó từa tựa
như tiếng con vật lạ rống lên giữa vách đá tối om. Tên bán hàng rong đem
gã đần ở Dozmary ra làm hề, gã say khướt, chúng đặt gã lên bàn, bắt gã lặp
lại bài hát giữa trận cười quái ác. Gã đàn ông được tán thưởng, giật giật vết
bầm trên mặt kêu lên ăng ẳng, dễ sợ.
Mary nói với chú Joss:
- Tôi chịu hết nổi, chú cho tôi ra khỏi đây. Chú lo cho họ được rồi.
Joss lấy tay gạt mồ hôi trán, trừng mắt - lão vẫn tỉnh táo, dù uống liên miên
- nhìn cô gái:
- Chịu không nổi hả? Cô là thứ gì chớ? Công chúa hả? Nghe đây: mầy mà
được yên ổn sau quầy như thế", mầy phải quì lạy tao mới phải. Nếu mầy
không là cháu vợ tao thì...hà hà...giờ nầy mầy rách như miếng giẻ rồi, con
ngốc ạ!
Lão cười hô hố, lấy tay bẹo má cô gái:
- Thôi cho de. Cũng gần nửa đêm rồi, ta không cần mầy nữa. Nhớ khóa cửa
kỹ, dì cô còn trùm kín đầu nữa kia.
Lão hạ giọng xuống, cúi gần tai Mary rồi nắm tay cô bẻ quặt ra sau làm cô
gái đau nhói, kêu lên một tiếng.
- Tốt! Đó là cách cảnh cáo để mầy nhớ giữ mình, câm miệng thì sẽ yên
thân.
Lão thôi cười, nhíu mày quan sát cô như đọc được tất cả ý nghĩ cô:
- Cô không trì độn như dì cô, đây là một điều tai hại. Cô có vẻ thông minh
và tò mò, khó làm cho cô sợ. Nhưng mà...óc tò mò của cô có thể bóp bẹp
như bánh đa. Thôi! Đi đi kẻo ta ngứa mắt.
Lão quay lưng lại, vì sự khinh bỉ của Mary lộ rõ trong mắt cô làm lão điên
tiết lên, lão vứt cái ly trong tay xuống đất, thét to:
- Lột quần áo thằng ngốc ra, cho nó về với mẹ nó! Trời tháng 11 sẽ làm nó
mát mẻ. Ta hết muốn thấy trò nhạt nhẽo của nó rồi!
Tên hàng rong và cả bọn đè nghiến tên ngốc xuống, làm theo lời Joss trong
lúc tên nầy hoảng sợ kêu rống lên.
Mary chạy bay ra khỏi đó, lên phòng, hai tay bịt tai lại mà tiếng cười man

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.