LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 93

Mary hấp tấp kéo chuông, thật lâu không có ai ra. Hay là hôm nay chúa
nhật, cha bận bên nhà thờ? Mary lui ra, nàng gặp một thiếu phụ từ nhà thờ
bước ra, tay ôm bó hoa. Bà ta nhìn Mary chăm chú rồi thấy nàng là người
lạ, bà gật chào và đi luôn. Mary gọi lại hỏi:
- Xin lỗi bà, bà vừa ở nhà thờ ra? Bà có thấy cha Darvey không?
- Không! Cô muốn gặp cha?
- Vâng! Có việc rất quan trọng... bà có thể giúp tôi?
- Tiếc quá: cha đi vắng, cha bận giảng ở một họ đạo xa. Chiều nay cha
không về Altarnun.
Mary bàng hoàng vì thất vọng. Nàng gặng:
- Cha đi vắng sao? Đâu có lý? Bà biết chắc ư?
Người đàn bà phật ý, cau mặt:
- Cha rời đây trưa qua. Đi bằng ngựa. Tôi không biết thì ai biết? Tôi giữ
nhà cho ngài mà...
Chợt bà dịu giọng vì đọc thấy sự lo âu trên mặt cô gái:
- Cô có thể viết giấy để lại, tôi trình lại ngài...
Mary chán ngán lắc đầu:
- Sẽ quá trễ. Trời ơi! Tôi biết làm sao đây...
- Có người ốm nặng? Tôi có thể chỉ nhà bác sĩ. Cô ở đâu?
Mary không trả lời, cô nóng nảy hỏi:
- Gần đây có quan tòa nào không?
- Gần đây thì không. Có ông Bassat ở North Hill. Cách đây bốn dặm, cô đi
sao nổi?
- Tôi phải đi gấp. Đường có khó đi không, hở bà?
- Không khó. Cô chỉ việc dọc theo đường Launceston cỡ hai dặm rồi quẹo
phải. Nhưng con gái mà đi đêm hôm bất tiện lắm. Cô nên ở lại, chờ cha về,
tốt hơn.
- Cảm ơn bà, nhưng tôi không thể đợi. Nhờ bà thưa lại cha có Mary Yellan
đến tìm cha...

Rồi nàng cắm cổ chạy tràn mặc người đàn bà ngơ ngác nhìn theo, thương
hại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.