LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 95

- Thưa bà, bà nói thế nghĩa là sao? - Mary hốt hoảng hỏi dồn.
- Nhà tôi đến lữ quán Giao Mai. Cô là người lạ, cô không biết chuyện nầy.
Tên Joss Merlyn phạm nhiều tội ác nhưng đến nay mới có bằng cớ rõ ràng,
nhà tôi theo dõi từ lâu. Nhà tôi đến Launceston xin thêm lính...
Bỗng, bà tái mặt, lùi lại, kêu lên giọng thất thanh:
- Hình như...thôi, phải rồi; nhà tôi có nói đến một người con gái, cháu Joss,
có phải chính cô không? Cô muốn gì?
Khuôn mặt Mary trắng bệch cũng như bà chủ nhà:
- Xin bà yên tâm, quả thật tôi là cháu vợ của Joss...tôi cũng ghét và sợ ông
ta như mọi người. Tôi đến đây để báo tin cho ông Bassat biết Joss định trốn
đi chiều nay. Tôi có bằng cớ buộc tội ông ấy... nhưng tôi thật vô ích...

Mary ngồi xuống, chán nản, thờ thẫn; nàng e là Joss khám phá ra sự vắng
mặt của nàng, sẽ đi trước giờ dự định. Thế là hỏng. Đáng ra, nàng cứ ở
yên...
Hai tay bưng mặt, Mary nói gần như không ra tiếng:
- Tôi đã làm một việc điên rồ...
Bà Bassat đến gần cô gái, đặt tay lên vai nàng:
- Cô có vẻ lương thiện và thành thực. Xin lỗi, thoạt đầu tôi đã ngờ oan cô.
Cô can đảm lắm, đêm hôm thế nầy mà cô chịu khó đến đây, nếu là tôi chắc
tôi điên lên vì sợ. Tôi sẵn sàng giúp cô, nhưng cô cần gì đây?
- Thưa bà, chắc ông nhà sẽ nổi giận vì tôi ngu dại bỏ đi đến đây làm cho
chủ quán đoán biết, trốn đi sớm hơn, hỏng việc của ông...
- Không sao, cô đừng lo, tôi sẽ nói giúp cô.
- Thưa bà, làm sao ông biết được việc nầy bất ngờ như vậy?
- Tôi không rõ lắm. Sáng nay có người đến tìm nhà tôi, ông chỉ nói sơ qua
với tôi. Thôi, cô đừng bận tâm, quên nó đi. Cô đói lắm phải không?

Bà đến giật chuông, người đàn ông ban nãy thò mặt vào và bà chủ dặn anh
ta dọn bữa cho Mary.

Cô cố ngồi ăn, nhưng đầu óc quay cuồng. Bà Bassat muốn nàng quên nỗi lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.