LỮ QUÁN GIẾT NGƯỜI - Trang 94

Minh Quân & Mỹ Lan

Lữ Quán Giết Người

Chương 10

Mary rụt rè bấm chuông. Chó sủa dữ dội, rồi tiếng chân lạo xạo trên sỏi và
cổng hé mở; một gã đàn ông lực lưỡng quát chó im đoạn nhìn sững Mary.
Nàng nói mau:
- Tôi cần gặp ông Bassat có việc gấp. Việc quan trọng nên tôi mới làm
phiền vào giờ nầy.
- Chủ tôi đi Launceston sáng nay có chuyện gấp, chưa về.
- Trời ơi! Nếu tôi không gặp ông ấy thì tên sát nhân sẽ trốn mất. Tôi cầu
cứu ai bây giờ? Bác có thể giúp tôi chăng? Van bác...
- Có bà ở nhà. Tôi đưa cô vô gặp bà nghe? Đừng sợ chó, không sao.

Mary đi theo người đàn ông như đi trong mơ. Nàng bất lực, gặp rủi, không
hoàn thành ý định được.

Phòng đọc sách của bà Bassat ấm cúng và rộng rãi. Nàng nhận ra người
thiếu phụ mua ngựa đang đọc sách cho hai con nghe, bà ngồi trong ghế
bành trước lò sưởi.

Kinh ngạc nhìn Mary, bà không thốt một lời nào. Gã đàn ông nhanh nhẩu:
- Cô nầy có tin quan trọng báo ông. Tôi đưa cô vào gặp bà.
Mary bình tĩnh lại:
- Tôi xin được nói chuyện riêng với bà.
Bà Bassat quay sang hai con nói nhỏ vài câu và đưa mắt cho tên người nhà.
Cả ba cùng lui ra. Giọng bà nhẹ nhàng:
- Nào! Tôi có thể giúp chi cô? Nom cô xanh và mệt quá... Cô hãy ngồi
kia...
- Xin bà cho biết ông về lúc nào?
- Tôi cũng chả biết được điều nầy. Tôi đang lo đây; nếu tên sát nhân chống
cự, tôi e nhà tôi bị thương dù là có lính theo...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.