LỤA - Trang 15

Hervé Joncour ngồi bất động trước mặt ông, điếu thuốc tắt ngấm trên môi,
lắng nghe. Giống như tám năm trứơc anh để cái ông này ung dung viết lại
số mệnh của mình. Tiếng nói ông đến tai anh nhỏ nhẹ và rõ ràng, bắt nhịp
theo từng ngụm rượu anizét đều đặn. Không ngừng nghỉ, tiếng nói kéo dài
một lèo nhiều phút. Điều cuối cùng nói ra là :
- Không có lựa chọn nào cả. Nếu ta muốn tiếp tục sống phải đi xuống đó.
Im lặng.
Verdun chống cùi chỏ lên quầy rượu , giương mắt nhìn hai người kia.
Baldabiou tìm cách uống thêm một ngụm rượu anizét nữa, từ đáy cốc.
Hervé Joncour đặt điếu thuốc lá lên mép bàn trước khi nói.
- Và cái xứ Nhật ấy , nó nằm ở đâu, nói cho chính xác ?
Baldabiou giơ cây gậy bằng gỗ song lên trời, chỉ về hướng bên kia mái nhà
thờ Saint-Auguste.
- Ngả đó, thẳng một đường.
Ông nói :
-Tận chân mây cuối trời.

9.

Vào thời điểm đó, nước Nhật thực sự ở tận chân mây cuối trời. Đó là một
đảo quốc hợp thành từ nhiều đảo và từ hai trăm năm sống hoàn toàn biệt
lập với phần còn lại của loài người , từ chối giao tiếp với lục địa và nghiêm
cấm người ngoại quốc vào nước mình. Bờ biển Tàu chỉ cách gần hai trăm
hải lý nhưng một sắc chỉ ban ra làm cho nó càng xa thêm bằng cách cấm
cản trên toàn đảo quốc đóng thuyến quá một cột buồm. Theo một logic
sáng suốt. theo kiểu của nó, luật pháp kể ra không ngăn cấm những ai muốn
rời khỏi đất nước: nhưng lên án tử hình những ai tìm cách trở về. Những
tay buôn Tàu, Hà Lan, Anh đã nhiều lần tìm cách phá bỏ sự cô lập phi lý
này nhưng cuối cùng họ chỉ dựng được một mạng lưới buôn lậu bấp bênh
và đầy nguy hiểm. Họ kiếm chác chẳng được bao nhiêu tiền , chịu đừng
nhiều phiền toái và chỉ tạo ra đựơc một vài huyền thoại buổi tối đem ra đổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.