LỤA - Trang 49

bọn nhát như cáy. Nhưng với Hélène ông không thể nói láo.
- Có thực sự cần thiết anh ấy phải đi không, ông Baldabiou ?
- Không.
- Thế thì tại sao ?
- Tôi không thể ngăn nó. Và nếu nó muốn đi xuống đó, tôi chỉ có thể cho
nó một lý do để mà nó còn trở về đây.
Tất cả những người chăn tằm ở Lavilledieu, dù muốn dù không, đều đóng
góp phần mình tài trợ cho chuyến viễn hành. Hervé Joncour bắt đầu sửa
soạn hành trang, và vào những ngày đầu tháng mười, anh sẵn sàng lên
đường. Như mọi năm, Hélène giúp anh chuyện này, chuyện nọ, không mở
miệng hỏi anh điều gì và giữ riêng cho mình những nỗi lo âu. Chỉ vào buổi
tối cuối cùng, sau khi tắt đèn nàng mới thấy mình đủ sức nói với anh.
- Hứa với em là anh sẽ trở về.
Với một giọng quả quyết, gần như nghiêm khắc.
- Hứa với em là anh sẽ trở về.
Trong bóng tối, Hervé Joncour trả lời.
- Anh hứa.
o0o
43.

Ngày 10 tháng mười năm 1864, Hervé Joncour làm chuyến viễn hành thứ
tư sang Nhật. Anh qua biên giới Pháp gần thành Metz, đi xuyên qua vùng
Wurtemberg và vùng Bavière, vào nước Áo, lên thành Vienne rồi thành
Budpest bằng tàu lửa, tiếp tục đi đến thành Kiev. Anh cưỡi ngựa băng qua
hai ngàn cây số vùng thảo nguyên Nga, vượt rặng núi Oural, tiến vào
Sibérie, mất hết bốn chục ngày nữa anh mới đến được hồ Baikal mà người
dân địa phương gọi là: ông thánh. Anh xuôi dòng sông Amour, đi dọc theo
biên giới Tàu cho đến bờ Đại dương, và khi tới đó anh nằm dài tám ngày ở
hải cảng Sabirk chờ đợi một con tàu của bọn buôn lậu Hà Lan đưa anh tới
Capo Teraya ở bờ biển phía Tây nước Nhật. Đi ngựa trên những con đường
phụ, anh băng ngang các tỉnh Thạch Xuyên, Hộ Sơn, Tân Tích, vào sâu
trong tỉnh Phúc Đạo. Khi đến thành phố Bạch Xuyên, anh thấy nó đã bị tàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.